(Dễ thương quá.) Bây giờ con cũng hát à? Con có muốn mi-crô không? […] Con muốn hát bằng ngôn ngữ của chó không? Chú cũng muốn hát. Nhìn kìa. Con có muốn mi-crô không? Muốn? Không? Được rồi. Con đẹp quá. Ta thương con. Rồi. Có chương trình nào khác cho… (Dạ. Nếu [Good] Love muốn tham gia cùng chúng ta, thì thật tuyệt.) Ờ. Con muốn hát không? Đưa mi-crô cho chú. Xem chú có nói gì không. Nói gì đi, Good Love. “U, u, u, u”. U, u, u. Không hả? (Không hả?) Chú thường hay hát lắm, mà hôm nay lại không. Ồ, chú có thể hát một bài dài, rất dài. Dài vài phút. Chú hát mỗi lần liên tục vài phút. Bây giờ con không hát hả? Con ngại đám đông, đúng không? Vậy thì thôi. Bài kế. Bài kế.
(Vâng, phần trình diễn kế tiếp của chúng con là từ những chị đồng tu Âu Lạc (Việt Nam).) Ồ, bây giờ… (Họ sẽ hát bài “Rước Đèn Tháng Tám.”) Cái gì? Đó thực sự là tiếng Âu Lạc (Việt Nam) hả? Được rồi. Tôi nghĩ cô nên tự giới thiệu thì tốt hơn. Nếu không, tôi không hiểu cô ấy nói gì. Bài hát tên gì? (Dạ đang sắp xếp.) Tự giới thiệu đi. Có một cái mi-crô nữa ở đây. Đây, đây nè. Ở đây, ở đây. Một nửa. Một cái mi-crô ở đó, một cái ở đây. (Ở bên nam có không? Đưa bên nam một cái.) Bên nam cũng phải... Ờ, thì bên nam một cái mi-crô hả? Rồi. Rồi. (Dạ, cho bên nam một cái.) Rồi, đưa đi. (Đại Lục nam sang bên đó luôn hả?) (Chúng con có ba cái mi-crô.) (Lát hồi hát nữa mà.) Hay là ngồi qua bên đó luôn. (Hay là ngồi bên đây luôn.) À, không có chỗ ngồi hả? Bánh (thuần chay) không à. Người không có chỗ ngồi, có bánh không? Thôi thôi, được rồi, được rồi. Bên này đi. (Chị lấy đi.) Để đây. Bên này một cái, bên kia một cái. Mấy người ngồi dồn lại chút. Mấy người này ngồi dồn lại chút. Lấy cái mi-crô đưa cho người nào mà hát giọng lớn lớn. Hát chung với nhau nha cho vui. Đây, Chị Hai để qua đây cho nó thâu vô luôn.
(Dạ. Sư Phụ Muôn vàn Kính yêu, trong niềm hân hoan của ngày Tết đoàn viên - Trung Thu (thuần chay) 2015. Chúng con kính chúc mọi ước nguyện của Ngài sớm viên thành. Dưới ánh sáng lung linh của Nàng Trăng xinh đẹp, chúng con nguyện mong muốn người và vạn vật trên Địa Cầu được sống trong an bình và hòa hợp. Nguyện ước toàn thế giới sẽ ăn thuần chay và kiến tạo hòa bình.) Đúng vậy. Ờ. (Xin vô vàn tri ân Sư Phụ đã dẫn dắt chúng con trở về Nguồn Cội.) Chú thích đó. (Thương Ngài mãi mãi. Tất cả các đệ tử của Ngài ở Âu Lạc (Việt Nam).) Cảm ơn, cảm ơn. Tại cô nói chuyện hay, nó nằm ở đó, đồng ý đó. (Dạ, nằm luôn. Đồng ý, đồng ý.) (Cảm ơn.) (“Sư Phụ Kính Yêu, xin chúc Ngài Tết Trung Thu vui vẻ. Nhân dịp tuyệt vời này, cầu mong mọi ước nguyện của Ngài được thành tựu dưới ánh Trăng sáng lung linh trên bầu trời”.) (Con sợ quá, Sư Phụ.) Không sao, nói đúng mà. Rồi. (“Mong tất cả mọi người và muôn loài động vật trên Địa Cầu được sống trong an vui và hòa hợp. Nguyện cho toàn thế giới đều ăn thuần chay và tạo hòa bình”.) Ăn Thuần Chay. Tạo Hòa Bình. Được. Tôi thích điều đó. Cảm ơn. (“Cảm ơn Sư Phụ đã dẫn dắt chúng con trở về Nhà Vĩnh Hằng của mình. Chúng con thương Ngài mãi mãi.) Ừ. (~ Tất cả đệ tử Âu Lạc (Việt Nam) của Ngài tại Âu Lạc (Việt Nam)”.) Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn quý vị. Tôi cũng thương quý vị mãi mãi. Được rồi. (Chúng con thương Sư Phụ mãi mãi.) Thương quý vị mãi mãi. Ờ.
(Bây giờ chúng con hát.) Rồi sao? Hát bây giờ hả? Bây giờ tôi cũng phải hát hả? (Dạ.) (Ở bên đó có chưa? Có rồi. Sư Phụ hát.) (Bên nam có không?) (Có.) (Được.) Ừ. Bài nào vậy? (Dạ “Rước Đèn Tháng Tám” đó, Sư Phụ.) Rồi. (“Rước Đèn Tháng Tám”.) Rồi đọc đi, làm đi.
Tết Trung Thu rước đèn đi chơi Em rước đèn đi khắp phố phường Lòng vui sướng với đèn trong tay Em múa ca trong ánh trăng rằm Đèn ông sao với đèn cá chép Đèn thiên nga với đèn bướm bướm Em rước đèn này đến cung trăng Đèn xanh lơ với đèn tím tím Đèn xanh lam với đèn trắng trắng Trong ánh đèn rực rỡ muôn màu. Tít trên cao dáng tròn xinh xinh Soi xuống trần ánh sáng dịu dàng Rằm tháng Tám bóng Hằng trong sáng Em múa ca vui đón chị Hằng Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh Em rước đèn này đến cung trăng Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh Em rước đèn mừng đón chị Hằng.
Anh có thể đi quanh một chút. Nếu… Tết Trung Thu bánh quà đầy mâm. Để có thể thấy họ. Em bé nhà ưa đứng quây quần Đòi hạt sen bánh dẻo đầy nhân Em muốn ăn bốn, năm, ba phần Ngọt thơm như bánh dẻo, bánh nướng Ngọt cay như mứt gừng, mứt bí Ăn mát lòng lại thấy vui thêm Hạt dưa nghe cắn nổ lốp đốp Người vui hoan nói cười hấp tấp Bao tấm lòng mừng đón trăng rằm Tết Trung Thu rước đèn đi chơi... Được rồi. Ừ, thôi một cái được rồi, để mình hát bài khác. Mọi người khác hát nữa, còn chương trình nữa. Ý tôi là, một lần là đủ rồi, không cần phải lặp lại. Như vậy, người khác có thể hát hoặc có thêm bài hát khác.
Còn gì khác không? (“Thằng Cuội”.) Bài nào? (Cuội, Sư Phụ ơi.) (“Thằng Cuội” đó, Sư Phụ. “Thằng Cuội”. Cái trước đó, Sư Phụ.) Cuội hả? (Cuội. “Thằng Cuội”. Phải ngay đó không? Tờ thứ hai. Bấm qua cái này nè.) Cuội hả? Ừ, “Thằng Cuội”. Rồi. Cái phía sau đó, phía sau cái tờ đó là “Thằng Cuội”. Phía sau. Được rồi.
Bóng trăng trắng ngà có cây đa to Có thằng Cuội già ôm một mối mơ Lặng im ta nói Cuội nghe: “Ở cung trăng mãi làm chi?” Bóng trăng trắng ngà có cây đa to Có thằng Cuội già ôm một mối mơ (Ôm một mối mơ) Gió không có nhà Gió bay muôn phương Biền biệt chẳng ngừng Thấp quá, cưng. (Thấp quá à! Thấp quá.) Làm lại được không? Kéo màn làm lại được không? (Làm lại, làm lại.) Thấp quá, hát không xuống. (Thấp quá hả Sư Phụ?) (Sợ quý vị hát không cao.) Ừ. (Sư Phụ vô trước đi. Sư Phụ bắt nhịp đi.) Sợ nó lên, chút lên không nổi đó. (Dạ. Dạ nổi.) Bóng trăng trắng ngà… Thấy được không? Hay là cũng còn thấp, cũng giống bà y vậy hả? (Dạ. Lên chút nữa, Sư Phụ.) Bóng trăng... Tôi còn tệ hơn cô ấy.
Bóng trăng trắng ngà (Có cây đa to Có thằng Cuội già ôm một mối mơ) Cũng giống y à. (Lặng im ta nói Cuội nghe “Ở cung trăng mãi làm chi?” Bóng trăng trắng ngà có cây đa to Có thằng Cuội già ôm một mối mơ [Ôm một mối mơ]) Nam phải lặp lại. (Gió không có nhà Gió bay muôn phương Biền biệt chẳng ngừng Trên trời nước ta Lặng nghe trăng gió bảo nhau: “Chị kia quê quán ở đâu?” Gió không có nhà Gió bay muôn phương Biền biệt chẳng ngừng Trên trời nước ta [Trên trời nước ta]) Đúng rồi, đúng rồi. (Trên trời nước ta)
(Các con dế mèn Suốt trong đêm khuya Hát xẩm không tiền Nên nghèo xác xơ Đền công cho dế nỉ non Trời cho sao chiếu ngàn muôn Các con dế mèn suốt trong đêm khuya Hát xẩm không tiền nên nghèo xác xơ (Là nên nghèo xác xơ) Sáng rơi xuống đời, sáng leo trên cây Sáng mỏi chân rồi, sáng ngồi xuống đây Cùng trông ánh sáng cười vui Chị em ta hãy đùa chơi Sáng rơi xuống đời, sáng leo lên cây Sáng mỏi chân rồi, sáng ngồi xuống đây Sáng ngồi xuống đây (Sáng ngồi xuống đây) Các em thích cười muốn lên cung trăng Cứ hỏi ông Trời cho mượn cái thang (Cho mượn cái thang) Mười lăm tháng Tám trời cho Một ông trăng sáng thật to Các em thích cười muốn lên cung trăng Cứ hỏi ông Trời cho mượn cái thang (Cho mượn cái thang) Các em thích cười muốn lên cung trăng Muốn hỏi ông Trời cho mượn cái thang (Là cho mượn cái thang) Cho mượn cái thang...)
Hay lắm. Tất cả đều là về Mặt Trăng. Và thông thường, ở đó trông giống như có người trên Mặt Trăng, nên chúng ta gọi đó là “Chú Cuội trên Cung Trăng”. Bài hát này là về chú, chú Cuội trên cung Trăng. Còn bài đầu tiên là về trẻ em rước đèn lồng dưới ánh trăng và v.v., v.v. Bài hát vui vẻ, vui vẻ. Hết rồi, phải không? (Dạ.) Rồi, được rồi. Chương trình kế tiếp, phải không? Cảm ơn quý vị. Ca sĩ này kiếm tiền được đó. Chưa có tập dợt gì hết, thành ra hát hơi lỏng lẻo với nhau.
(Đến đây là kết thúc chương trình văn nghệ của chúng con hôm nay. Nhưng không biết có ai còn muốn hát hay không. Không?) Bây giờ thì sao? Hát một bài bây giờ hả? (Dạ không.) (Dạ không, không. Có một …) Cái gì đây? (Dạ [từ] tất cả các Trung tâm Ấn Độ, gửi lời chúc tốt đẹp dâng lên Ngài.) Ồ, được rồi. Anh đọc cho mọi người nghe đi, vì tôi có thể tự đọc được, nhưng rồi mọi người không biết lá thư bí mật mà anh đã đưa cho tôi là gì. Họ sẽ hiếu kỳ và trong tâm họ sẽ hỏi tôi suốt đêm, và rồi tôi sẽ gặp rắc rối. Đọc đi. Rồi, cám ơn ha. Mấy bài hay ha. Mấy cái này khỏi hát ha? Ờ, khỏi. (Càng hát càng lỏng lẻo.) (Hù hù không à.) Ừ. Được rồi ha? Nói với anh đó rằng tôi cảm ơn anh, anh người Quebec. Cô nhìn giống như ca sĩ chuyên nghiệp vậy đó, rất tự tin.
Photo Caption: Tâm Hồn Thật Không Bị Lạnh Bởi Môi Trường Lạnh Giá