Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tu Hành Tinh Tấn Rồi Mọi Chuyện Sẽ Tốt Đẹp, Phần 1/3

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Bây giờ nước nhà hòa bình rồi. Tốt quá! Quý vị càng tu hành thì quốc gia càng thịnh vượng, càng giàu có, càng sung sướng, càng hạnh phúc, càng tự do. Chứ không cần la lối: “A! Tự do. Độc lập. Hạnh phúc.” Khỏi cần la lối gì hết. Tự nhiên nó đến nó kiếm mình.

Có đường đi không? Tôi sẽ đi hướng này. Đường ở đó không bằng phẳng. Không tiện. Lý do chính đáng. Xin lỗi nha. Công việc của phụ nữ phức tạp hơn. Tôi tưởng sau khi xuất gia, đời sống đơn giản hơn chứ. Nhưng hóa ra lại phức tạp hơn. Tôi chỉ biết chấp nhận, giống như chấp nhận số phận của mình. Chấp nhận thôi. Mọi người đều ở trong đó hả? Vậy sao quý vị ngồi ngoài trời? (Chúng con là nhân viên phục vụ.) Quý vị có thể vào đó không? (Dạ.) Tìm một nơi và len vào. (Dạ.) Tìm một nơi. (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.) Được rồi. Tìm một nơi và chen vào. Bên trong ấm hơn. Vào, vào đi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Xin lỗi để quý vị chờ lâu quá. Tôi rất bận công việc bên trong lẫn bên ngoài.

Quý vị có khỏe không? (Sư Phụ đẹp quá!) Ừ! Cám ơn. Đẹp đâu bằng quý vị. (Sư Phụ đẹp.) Quý vị còn trẻ đẹp hơn chứ. Cô ấy nói tôi đẹp. Tôi nói: “Không đẹp như cô, cô trẻ hơn”. Tuổi trẻ là đẹp nhất. Không gì sánh bằng. Bây giờ vì lớn tuổi rồi, nên tôi trang điểm nhiều, nhưng vẫn không trẻ hơn chút nào. Chỉ gạt bản thân thôi. Chào quý vị! Không có gì xảy ra. Chúng ta vẫn còn sống, khỏe, và đẹp. (Dạ đúng.) (Sư Phụ đẹp!) Và giày cao gót đi được rồi. Giày mới. Nó không há miệng cười tôi nữa. Quý vị ổn chứ? (Dạ ổn.) Những ai không phải Á châu, ổn chứ? Mọi người đối đãi với quý vị tốt chứ? (Dạ tốt.) Có vui không? (Dạ vui.) Ăn có đủ không? (Dạ đủ.) (Nữ hoàng thế giới!) Cảm ơn, cảm ơn cưng. “Nữ hoàng” nghe già quá. Thế còn Hoàng Thái Hậu thì sao? Cảm ơn, vì tình thương của quý vị, vì đã chờ tôi. (Con thương Sư Phụ.) Tôi ước có thể đến sớm hơn, nhưng không thể. Hai người trông như sinh đôi. Không biết ai là ai. Vẫn ở trung tâm, phải không? (Dạ.) Chăm sóc trung tâm nhé. Nếu cần gì, cứ nói với tôi. Hay nói với… cô ấy giàu mà. Rất giàu? Dạ rất giàu, rất giàu. Rất giàu, ờ!

Đây là cách phụ nữ; phải đi đứng thận trọng. Quý vị là ai? Quý vị là ai? A Di Đà Phật. Tất cả người làm việc hãy vào bên trong. Ban làm việc, nếu có thể thì chen vào bất cứ chỗ nào. Mấy ngày này, quý vị hiếm khi gặp Sư Phụ. Tới đây. Tôi bảo họ đến đây vì lâu rồi họ chưa gặp tôi. Họ làm việc rất vất vả. Đa số người làm việc luôn luôn là cùng người. Hôm nay trời lạnh. Hôm qua, quý vị ăn thức ăn nguội. Ăn được không? (Rất ngon ạ.) Rất ngon sao? Thức ăn nguội mà rất ngon à? Mọi người khác, ngon không? (Dạ ngon.) Có người Âu Lạc (Việt Nam) nào dịch được đủ thứ tiếng không? Đằng kia? Tiếng Âu Lạc (tiếng Việt) không được biết nhiều trên thế giới, nên không biết quý vị có tất cả thông dịch cần thiết hay không. Chúng ta có hay không? Được rồi, bây giờ tôi nói vài câu bằng tiếng Âu Lạc (tiếng Việt), rồi xem quý vị có thông dịch được không nha.

Mạnh giỏi, đồng chí! Mấy đồng chí, quý đồng chí, quý đại đồng chí mạnh giỏi? (Dạ.) Không có thông dịch hả? Người Đại Hàn, không có. Không có thông dịch tiếng Đại Hàn. Tôi không ngạc nhiên. Thông dịch tiếng Hoa, có không? Quý vị có thông dịch không? Tiếng Anh có thông dịch hay không, từ tiếng Âu Lạc (tiếng Việt) vừa rồi? (Dạ có.) (Dạ có.) Có không? (Dạ có, thưa Sư Phụ.) Công dân tuyệt vời của quốc gia nào mà không có thông dịch, giơ tay lên? Vừa rồi, không có thông dịch, giơ tay lên. Thôi, không sao. Tôi sẽ nói một chút tiếng Âu Lạc (tiếng Việt) thôi. Và sau đó tôi sẽ nói tiếng Anh.

Nói tiếng Âu Lạc (tiếng Việt) một chút thôi nha. Thấy không? Mọi người đều vui khi tôi nói tiếng Anh. Tôi bảo quý vị học tiếng Anh mấy chục năm trước rồi. Mà quý vị không chịu học, vậy thì đừng trách tôi nha. Chúng ta là quốc tế, trời ơi! Chúng ta không chỉ là người Đài Loan (Formosa), hay Âu Lạc (Việt Nam), hay Đại Hàn, hay Hy Lạp, hay… Chúng ta là đủ thứ người. Cảm ơn Thượng Đế là chúng ta có Pháp Môn Quán Âm, cùng một ngôn ngữ. Đó là cùng một ngôn ngữ. Hôm qua khi quý vị đi ăn muộn, thức ăn có nguội lạnh không? Nguội hay không? (Không ạ.) Nguội hay không? (Hơi nguội ạ.) Hơi nguội thôi à? (Dạ.) Có lẽ do hôm qua trời không lạnh quá. Hôm nay trời lạnh. Quý vị ổn chứ? Lạnh không? Lạnh không? (Dạ không.) Muốn đi về Âu Lạc (Việt Nam) không? Về bên đó lạnh hơn.

Có thông dịch không? Từ tiếng Âu Lạc (tiếng Việt) sang tiếng Đại Hàn? Quả là phép màu! Tôi không biết có bao nhiêu người Âu Lạc (Việt Nam) nói được tiếng Đại Hàn. Nếu ăn thức ăn nguội, không ngon lắm đâu, nhưng thôi kệ. Bây giờ quý vị hiểu. Sư Phụ của quý vị ăn thức ăn nguội lạnh mỗi ngày. Quý vị ăn có một tuần thôi. Chỉ ăn một tuần thức ăn nguội lạnh, vì đôi khi thức ăn đã có ở đó rồi, nhưng quý vị chưa đến đó. Còn tôi ăn như vậy mỗi ngày, bởi vì không có thời gian để hâm lại. Và khi họ mang thức ăn đến đó, tôi không có thời gian ăn ngay. Tôi ăn sau khi làm xong tất cả công việc, bên trong hay bên ngoài. Vậy, đừng cảm thấy thương cho mình quá nhé. Hãy chịu đựng, chịu khổ. Chia khổ với Sư Phụ của quý vị.

Đó là cao cả, cao cả khi chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Nói giỡn thôi. Không khổ, phải không? Quý vị không khổ. (Dạ không.) Tất cả quý vị đều có lều và có mọi thứ ổn cho mình chứ? (Dạ.) Chỉ là không có đủ thời gian để ngủ, phải không? (Dạ phải.) Thôi kệ, thế mới tốt. Dù sao quý vị cũng ngủ ở đây mà. Thành ra quý vị luôn luôn đúng giờ, vì quý vị biết khi đến đây, quý vị chỉ có thể ngủ thôi. Không có gì quấy rầy quý vị. Tôi biết quý vị mà. Tốt lắm. Mấy người làm việc ổn không? Quý vị có thông dịch không? (Dạ, chúng con có.) Tất cả đều có thông dịch chứ? Nếu không thì mượn từ người bên cạnh mình. Chia sẻ thiết bị nghe.

Được rồi. Tất cả quý vị thấy tôi chứ? Giờ tất cả quý vị đều thấy tôi, phải không? Tốt. Hôm nay, tôi sắp xếp cho người Tây phương ngồi hai bên, để họ có thể thấy tôi. Đừng nghĩ là tôi không làm việc. Tôi luôn luôn làm việc – ở hậu trường, ở tiền diện, ở tả diện, ở hữu diện, trên và dưới – làm việc mọi lúc, mọi nơi. Tôi là vô sở bất tại mà. Chỗ nào cũng có. Nghĩa là tại chỗ làm, vô sở bất tại tại chỗ làm, khắp nơi! Chăm sóc mọi thứ và mọi người.

Mấy người Âu Lạc (Việt Nam) câu hỏi là gì, có viết ra hết chưa? (Dạ rồi.) Có người nào thâu thập chưa? Đọc lên coi. (Dạ có, thưa Sư Phụ.) Người nào? Đâu? (Dạ có, thưa Sư Phụ ạ.) Ở đâu? Đọc đi. (Dạ đây ạ.) Bao nhiêu? Mấy chục, mấy trăm, mấy ngàn? (Dạ chúng con có một vài tin vui, tin khẳng định, cũng như là một số thể nghiệm của đồng tu muốn chia sẻ với Sư Phụ .) Ờ, nói nghe. (Dạ.) Nói đi.

(Tin vui đầu tiên là của anh Hổ.) Hổ đâu? Đứng lại coi. (Dạ, anh xin tường trình lại một số sự việc mà đi thiện nguyện ở một số nơi như là...) Đứng chính giữa, đứng đó che hết một hàng. Ấy, chính giữa thôi, đừng có… Rồi. (Dạ, đi ngoài đảo trên núi tới thăm hội người mù và những nơi nghèo khó. Thì lần này, mọi người có đi thêm thiện nguyện về thuần chay. Trước khi đi thì chúng con có liên hệ với chính quyền địa phương ở nơi cần hỗ trợ. Họ cho phép chúng con chiếu Truyền Hình Vô Thượng Sư.) Tuyệt! (Và những thước phim nói về lợi ích của việc ăn chay ) Ồ! (cũng như là bảo vệ các bạn thú.) Tốt lắm. (Đồng thời là họ cũng nấu những món ăn thuần chay để thiết đãi mọi người luôn. Chính quyền và những người ở đây rất là phấn khởi. Họ khen thức ăn ngon, bổ dưỡng và còn phong phú nữa, thưa Sư Phụ.) Chà. (Trong số đó, có người nói là họ sẽ chuyển sang ăn thuần chay.) Chà! (Sau cùng thì họ cảm tạ tình thương của Thượng Đế. Và hiện nay phong trào nấu ăn thuần chay diễn ra đồng loạt tại các tỉnh. Trong đó có một ngôi chùa họ xin chúng ta trợ cấp tivi để mà chiếu Truyền Hình Vô Thượng Sư hằng ngày cho Phật tử xem, thưa Sư Phụ.) Ồ, thật vậy à! Giỏi ha! Nước Âu Lạc (Việt Nam) bây giờ cởi mở, chính phủ hồ hởi, chính phủ tốt. Như vậy có phước báu cho quốc gia và cho đồng bào. Sư Phụ rất mừng. Rồi, tiếp tục. (Dạ.) Thôi, “Hổ” đi về hang đi. Tên của anh ấy là Hổ. Nên tôi muốn cho anh ấy thấy, cũng đừng có lộn xộn với tôi. Tôi cũng là hổ.

 

(Dạ, thưa Sư Phụ kính yêu, con xin phép kể Sư Phụ nghe một số tin vui. Vừa qua thì đồng tu miền Bắc Âu Lạc (Việt Nam), được phép của chính quyền đã tổ chức thành công một lễ hội thuần chay lớn nhất từ trước tới giờ tại công viên lớn nhất ở thủ đô Hà Nội.) Ồ! (Quy mô hàng trăm gian hàng thuần chay với 30.000 quan khách. Điều đặc biệt là trong ba ngày lễ hội thì chúng con luôn mở nhạc Sư Phụ và Truyền Hình Vô Thượng Sư.) Chà. (Dạ. Lễ hội được đưa tin trên truyền hình quốc gia VTV1 và rất nhiều trang báo lớn. Trong lễ hội thì đồng tu đến tham quan rất là hoan hỉ và họ có thấy cái cột ánh sáng lớn tỏa ra từ gian hàng Loving Hut. Thành công nối tiếp thành công. Thì nhân dịp Tết Nguyên Đán, Hà Nội tiếp tục sẽ tổ chức Tết thuần chay. Rồi sau đó thì tỉnh Hải Phòng cũng tổ chức lễ hội thuần chay. Ở các tỉnh của Âu Lạc (Việt Nam) thì chúng con thường xuyên phát đồ thuần chay để quảng bá với người dân và có các hoạt động chăm sóc người vô gia cư. Một việc nữa là qua Tết thì chúng con tiếp tục tổ chức một lễ hội bảo vệ động vật nữa.) Giỏi! (Chúng con xin cảm ơn tình thương của Sư Phụ ạ.)

Ồ, cám ơn quý vị! Như vậy mới đúng là đồng chí, hiểu chưa? Mới đúng là cộng sản, phải không? Cộng sản tức là cộng hưởng tài sản, (Dạ.) có phải chia ra. (Cám ơn Sư Phụ.) Phải chia ra. Không những chia sẻ tài sản, sức lực của mình, mà chia sẻ cả tình thương và những gì mình làm được để lợi ích cho mọi người, mọi vật xung quanh. Như vậy mới đúng là đồng chí cộng sản. Cám ơn đồng chí. Rồi, về hưu đi. Người khác.

Chính quyền cũng làm chung với mình ha. (Dạ. Họ cho phép luôn, thưa Sư Phụ.) Cho phép luôn hả? Cho phép tức là cũng đồng ý, hồ hởi đó. À, hình như Hà Nội tự do hơn Sài Gòn, ngộ ha. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hà Nội là Cộng sản chính gốc mà ha. Từ Hà Nội phát lên mà ha. Mà Hà Nội hồi đó giờ có bao nhiêu lần rồi, nghe nói rất là tự do, tự tại. (Dạ.) Hà Nội thủ đô ngàn năm văn vật ha. Chắc có cái tinh thần đó, hiểu chưa? Tinh thần cao thượng, cái tinh thần văn vẻ, văn hóa đó. Thấm nhiễm từ trong dòng máu rồi, từ lâu rồi, từ ngàn năm xưa rồi. Rồi tiếp tục đi, đồng chí.

 

(Tin khẳng định tiếp theo là của đồng tu đến từ Huế ạ.) Ở đâu vậy? Ra coi mặt mũi sao. Mạnh giỏi? Đứng qua một bên chút, đừng có che người khác. Rồi, cám ơn. Qua bên kia một chút xíu, chút xíu nữa. Rồi, đừng có đi quá trớn. (Đồng tu chia sẻ là ngày 14 và 15 tháng 10, hội nghị toàn quốc với chủ đề biểu dương phát huy vai trò của các tôn giáo tham gia bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu được tổ chức tại Huế, với sự tham gia của 40 tổ chức, hơn 14 tôn giáo khắp Âu Lạc (Việt Nam), các chuyên gia tư vấn và khoa học trong cũng là như ngoài nước. Tại sự kiện này, Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã đưa ra những tiêu chí hành động, như là hạn chế rác thải nhựa, trồng cây xanh, ban hành luật chống ngược đãi động vật và ưu tiên giải pháp “Ăn Chay, Sống Xanh”, thưa Sư Phụ.) Hay quá. (Chúng con đã đệ trình với Ủy ban Mặt trận Việt Nam là đồng ý tổ chức một tiệc buffet thuần chay, phục vụ cho 500 thực khách là chức sắc các tôn giáo và Đảng viên ạ. Dạ thưa cám ơn Sư Phụ ạ.)

Chà! Cám ơn mấy đồng chí. Cám ơn các đại đồng chí. Càng ngày thì tu hành càng tốt, rồi phục vụ nhân loại, phục vụ tổ quốc, ủng hộ chính phủ. Như vậy rất là tốt. Rồi. Có bấy nhiêu đó thôi. Ở trong thì mình tu hành. Ở ngoài thì mình hòa đồng với mọi chúng sanh, hòa đồng với chính phủ địa phương, cũng như chính phủ trung ương để họ làm việc cho dễ dàng.

Làm chính phủ, Sư Phụ nói bao nhiêu lần rồi không phải dễ. Một guồng máy rất là lớn, hiểu chưa? Có bao nhiêu tâm huyết rất là nhiệt thành, nhưng mà cũng có những tinh thần không có được đơn thuần lắm. Thành ra làm chính phủ không dễ, thì quý vị đừng nên làm khó khăn thêm, cái gì giúp được thì giúp. Còn cái gì mà chính phủ, mình nghĩ là sai thì chưa chắc là sai. Nhiều khi nghiệp chướng hoặc là nhiều khi mình chưa hiểu được tại sao chính phủ làm vậy. Thì từ từ giải quyết, chứ không có làm những cái gì khó khăn thêm cho những vị cầm quyền. Tại vì họ làm việc cũng cực khổ lắm, họ cũng chỉ là người thôi, sức lực cũng có hạn thôi. Rồi cũng nhiều, rất nhiều cũng chưa ăn chay nữa, thành ra thân thể nhiều khi không có được khỏe mạnh. Đầu óc cũng bị ảnh hưởng thì làm việc cũng không thể nào hoàn mỹ được. Những người tu hành nhiều khi làm việc cũng không hoàn mỹ, nói làm gì những người mà chưa tu hành hoặc là không ăn chay. Bị tiêm nhiễm những cái truyền thống của xã hội để lại, hoặc là những cái xã hội bây giờ đó, xô bồ đó. Rồi làm việc lu bu, rồi nhiều khi không có làm đúng cái đường lối của Bác và Đảng đề ra. Nhưng mà từ từ, nhiều người tu hành rồi thì tự nhiên cải nhé? Đừng làm khó dễ làm chi cho ai ha. Thấy không? Càng ngày càng tốt, thấy không?

Sư Phụ nói bao nhiêu lần rồi, mình cứ tu hành, tự nhiên là tốt hết. Hồi đó đâu có vậy đâu, phải không? Hồi xưa, nói chính quyền tự do gì cũng đâu chắc tự do được như bây giờ đâu. Đâu có ra ngoài nước nhiều như vậy được. Con ông, cháu bà nội mới được ra. Có tiền nữa mới được ra. Bây giờ không tiền, có tiền gì cũng đi được hết. Rẻ ha. Giấy chiếu khán gì đi ra ầm ầm hết, phải không? Ừ! Quý vị hồi đó già có thấy, hồi xưa đâu được đi ra nhiều như vậy. Quý vị mấy người lớn tuổi, phải vậy không? Nhớ không? Phải ha. Có lẽ hồi đó còn chiến tranh thì cũng hơi khó khăn.

Bây giờ nước nhà hòa bình rồi. Tốt quá! Quý vị càng tu hành thì quốc gia càng thịnh vượng, càng giàu có, càng sung sướng, càng hạnh phúc, càng tự do. Chứ không cần la lối: “A! Tự do. Độc lập. Hạnh phúc.” Khỏi cần la lối gì hết. Tự nhiên nó đến nó “kiếm mình”. Còn hồi xưa mình kiếm tự do, độc lập, hạnh phúc, thì kiếm khó lắm. Tự nhiên nó đến nó kiếm mình, thấy không? Tốt. Rồi tiếp đi, đồng chí, còn không?

(Dạ. Tiếp theo là một thể nghiệm. Anh chia sẻ là: Thưa Sư Phụ kính yêu, cứ mỗi lần con gặp Sư Phụ thì con lại có một điều kỳ diệu. Lần trước, sau khi gặp Sư Phụ xong, con tọa thiền thấy hai con rồng trắng xuất hiện từ trên trời xuống ngang tầm mắt. Hai vị rồng này trắng và trong như pha lê. Khi con tiếp tục thiền thì họ lại đứng trước mặt. Sau đó thì hóa thân của Sư Phụ xuất hiện dạy dỗ cho con. Lần này, trước hai ngày khi vào thiền thất, con ngồi thiền thấy Ánh Sáng xuất hiện và toàn hình là muôn ngàn trái tim bay ra. Sau đó là biểu tượng của SM bay ra rất nhiều. Thưa Sư Phụ, điều đó có phải là báo hiệu cho một điều lành và kỳ diệu gì cho con, cũng như là các đồng tu đến tham dự kỳ thiền thất bế quan này hay không ạ? Chúng con thương Sư Phụ nhiều, cầu chúc Tạo Hóa và Thiên Đàng gia trì cho Sư Phụ trẻ mãi, đẹp mãi và trường thọ. Xin cám ơn Sư Phụ.)

Cám ơn đồng chí. Dĩ nhiên là điềm lành chứ. Tức là… Thấy rõ ràng mà cũng không cần phải giải gì nữa. Những cái hiệu của SM ra nhiều tức là mình làm việc càng ngày càng được cởi mở hơn, được thông suốt hơn. Không có bị chướng ngại, hiểu chưa? Thì đồng tu tu hành cũng được tiến bộ nhiều hơn, vậy đó. Tức là hồ hởi đó. Rồi, đồng chí về nghỉ đi. Cám ơn nhe! 

Xem thêm
Tất cả các phần  (1/3)
1
2021-02-01
6984 Lượt Xem
2
2021-02-02
5718 Lượt Xem
3
2021-02-03
5430 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android