Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tâm Thuần Khiết Rất Quan Trọng Cho Sự Tu Hành, Phần 3/3

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

(Thưa Sư Phụ, Ngài nói vào lúc Tâm Ấn, ý con là đối với tất cả các đệ tử của Ngài, khi họ được truyền Tâm Ấn, Ngài giúp họ tìm Thượng Đế bên trong hoặc Phật Tánh bên trong. Nhưng kinh điển có nói, Thánh Kinh có nói rằng khi Chúa Giê-su chịu phép báp têm, lúc đó Ngài thấy Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại] như chim bồ câu từ Thiên Đàng bay xuống. Dường như câu đó nói điều gì đó ở bên ngoài. Tại sao Chúa Giê-su lại khác ạ?) Từ Thiên Đàng bên trong. (Dạ bên trong.) Đúng, không phải từ bầu trời bên ngoài. Giống như khi họ miêu tả Đức Phật đã nhìn thấy Ngôi Sao và rồi trở nên khai ngộ. Đó không có nghĩa là thấy Ngôi Sao ở đây và trở nên khai ngộ. Ngôi sao bên trong, từ Thiên Đàng, nhưng từ Thiên Đàng bên trong.

Dĩ nhiên, chúng ta phải đọc Thánh Kinh với tâm khai ngộ, chứ không phải theo nghĩa đen. Không có Ánh Sáng nào từ Thiên Đàng bên ngoài đi xuống, có lẽ UFO hay gì đó. Xuống từ Thiên Đàng giống như khi thiền vào lúc Tâm Ấn, quý vị thấy Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) từ Thiên Đàng. Nhưng lúc đó không có ai khác thấy Ánh Sáng vì quý vị chỉ thấy ở bên trong. Hiểu không? (Cảm ơn Sư Phụ.) Chỉ là một câu hỏi dễ mà anh không hiểu. Tệ quá. Bây giờ anh hiểu chưa? (Dạ hiểu.) Hiểu. Tốt.

(Thưa Sư Phụ, mẹ con thọ Tâm Ấn từ một vị Minh Sư Ấn Độ... Tên Ngài ấy là Gurinder Singh, và Ngài ấy tu Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại] và Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại]). Singh gì? (Ngài ấy tên là Gurinder Singh.) (Ngài ấy là đệ tử ‘chân truyền’ của Charan Singh.) Ồ, đó là Minh Sư mới của Beas hả? (Dạ sau Ngài Charan Singh. Sau khi Ngài Charan Singh qua đời.) Tên Ngài ấy có phải như vậy không? (Dạ, đúng.) Tôi nghĩ đó là một tên khác. Không sao. Và rồi chuyện gì đã xảy ra? (Mẹ con thiền Ánh Sáng [Thiên Đàng nội tại] và Âm Thanh [Thiên Đàng nội tại]. Và mẹ con muốn thiền với con và em gái con. Con có được phép làm vậy không? Vì mẹ con chưa được Ngài truyền Tâm Ấn và...) Ở nhà hả? (Dạ vâng.) Ồ, được chứ. Ở nhà, anh muốn làm gì thì làm. Sao không được? Bà cũng làm Quán Âm (thiền Âm Thanh Thiên Đàng nội tại) hả? (Dạ.) Được. Không vấn đề gì. Anh nói chuyện với Sư Phụ của anh, bà nói chuyện với Minh Sư của bà.

Nếu ai cũng được phép đi cộng tu với chúng ta, thì sẽ trở nên hỗn loạn. Quý vị không biết ai là ai. Người trong đoàn thể chúng ta luôn có thẻ Tâm Ấn, hoặc gì đó để bảo đảm sự tinh khiết của đoàn thể, không phải là chúng ta phân biệt dưới bất kỳ hình thức nào. Bởi vì chúng ta không biết liệu đệ tử của các Đạo Sư khác có bổn phận phải giữ giới luật chân thật hoặc lối ăn thuần chay hay không. Đôi khi họ không. Nhiều Minh Sư dạy những điều hơi khác một chút, và thả lỏng. Và một số vị thầy khiến người ta tin rằng nếu họ được vị thầy truyền Tâm Ấn, thì họ làm sao cũng được hết. Thành ra uy tín của một số nhóm không được cao lắm. Và nếu ai chúng ta cũng cho phép đi vô như thế, thì sẽ không dễ giữ sự tinh khiết và truyền thống tâm linh, đạo đức trong đoàn thể chúng ta. Đó là lý do duy nhất. Đó là lý do chúng ta yêu cầu rằng nếu họ muốn tham gia cùng chúng ta thì sao họ không thọ Tâm Ấn luôn, và phát nguyện trì giữ tất cả giới luật thanh tịnh và ăn thuần chay v.v. để chúng ta không ảnh hưởng lẫn nhau theo cách tiêu cực, mà chỉ trong cách tích cực. Cho nên, như vậy tốt cho tất cả mọi người kể cả cho người đó. (Dạ.) Được rồi.

Hãy bảo đảm rằng mẹ anh trì giữ các giới luật, ăn thuần chay, thì không sao. Chứ tôi không có tâm phân biệt giữa các Minh Sư. Các Minh Sư như thế, Họ luôn cố gắng làm điều thiện và dạy dỗ đệ tử những điều tốt thôi. Nhưng liệu Ngài có đủ mạnh để giữ cho các đệ tử tuân thủ giới luật hay không lại là một vấn đề khác. Và liệu các tiêu chí có đủ nghiêm ngặt để lọc ra một số người xấu hay không.

Quý vị luôn ở đó cười, và chỉ thế thôi sao? Vậy tôi chúc những người mới được chào đón nồng nhiệt, ở lại ấm áp, ngủ nghỉ thoải mái, tiến bộ trong thiền định và mọi thứ khác mà quý vị muốn. Đồ ăn (thuần chay) ngon – dĩ nhiên; được tiếp đãi tốt – chúng tôi cố gắng. Ở đây rất dễ dàng, phải không? Không tệ chứ? Có vấn đề gì không? (Dạ không.) (Dạ không.) Cái gì? (Dạ rất tốt, thưa Sư Phụ.) Rất tốt. Được rồi.

Nhân tiện nói, quý vị không cần phải làm việc nếu không muốn làm ở bất cứ đâu (trong đạo tràng). Nếu không thoải mái, không khỏe, chỉ cần nói: “Làm ơn, tôi muốn làm nhưng không được khỏe, vậy hãy để tôi nghỉ ngơi một lát”. Tại vì có khi quý vị không khỏe và đã từ nước ngoài tới rồi, từ quốc gia quý vị, và chỉ mong được đến đây “lăn ra ngủ” trong lều của mình vài ngày. Phải, phải. Và rồi “phục sinh”. “Phục sinh” trở lại. (Dạ tái sinh.) “Phục sinh,” đúng vậy. (Dạ phục sinh.) Sống trở lại. (Dạ.) Thôi đi! Quý vị dạy tôi tiếng Anh tệ.

Vậy chỉ cần nói với những người phụ trách nhóm quý vị, hoặc những người yêu cầu quý vị làm việc, chỉ cần nói với họ. Không sao. Nghỉ ngơi nếu có thể, ngủ như bình thường, thiền nhiều như quý vị muốn để tiến bộ và hưởng lợi ích từ môi trường dễ chịu và điều kiện dễ chịu, để thiền. Giống như kỳ bế quan của riêng mình. Quý vị hiểu không? Làm việc một chút cũng được, không hại gì. Nhưng nếu quý vị không khỏe, thì hãy cho mọi người biết. Đừng cảm thấy như: “Ai cũng làm việc, mình cũng phải vậy; mình cũng phải làm việc”. Không phải như vậy. Nếu cơ thể khỏe thì tập thể dục một chút, không sao. Nhưng nếu không khỏe, thì [làm việc] có lẽ không tốt cho quý vị. Hiểu không?

Trang sắp về rồi hả? (Dạ. Hôm nay.) Hồng Kông đó. Có than phiền gì không? Không hả? Thật sao? Thật hả? Sao quý vị cười? Cái gì? (Bởi vì lần rồi khi Sư Phụ hỏi câu đó, Sư Phụ nói phải bảo họ viết xuống…) Không, không, không phải. Đó cũng là chuyện cười. Nhưng nếu quý vị không có đủ thức ăn (thuần chay) hay gì đó, nói tôi biết. Rồi tôi sẽ bảo quý vị đi ra tiệm mà mua. (Hôm nay nhiều quá.) Không đủ hả? (Dạ nhiều ạ.) Nhiều quá. Được rồi. Tốt. Tốt, tốt, tốt. Thà quá đủ còn hơn không đủ. Bởi vì chúng ta ở đây trong một vùng kiểu như xa xôi, đủ xa để ẩn dật. Nhưng đôi khi thức ăn và đồ dùng, không thuận tiện như khi quý vị ở Thành phố New York hoặc Trung tâm LA (Los Angeles). Do đó, nếu có thứ gì quý vị thật sự cần, quý vị phải viết ra và yêu cầu mua cho quý vị. Như những thứ đặc biệt hoặc thức ăn (thuần chay) đặc biệt hoặc thuốc men. Rồi chúng tôi sẽ cố gắng thực hiện.

Nhưng nếu thực sự không có gì cần thiết cho lắm thì tôi khuyên quý vị cứ nhắm mắt và ngậm miệng, ngoại trừ khi ăn, và sau đó thiền, vui hưởng khoảng thời gian ngắn ngủi mà quý vị ở đây. Hãy vui hưởng bất cứ gì quý vị có và bất cứ gì quý vị được cung cấp, rồi quý vị sẽ rất hạnh phúc. Thực ra, kiểu hàng thuận và sự tập trung về tâm linh giúp quý vị rất nhiều, thay vì chuyển sự chú ý vào những vấn đề tầm thường; chúng ta luôn tập trung và ăn như không ăn, đó là phong cách Thiền. Ăn như không ăn; làm như không làm. Chết như không chết. À không, không. Sống như không sống.

Có một câu chuyện về một tu sĩ, tôi nghĩ là ở Mỹ, là một tu sĩ người Mỹ. Tôi không nhớ tên; ông có viết một cuốn sách về kinh nghiệm của mình khi làm tu sĩ trong một tu viện trước đây. Ông ấy đã rời đi vì ông đã nghiên cứu nhiều thứ khác và không cảm thấy Giáo hội Công giáo có tất cả câu trả lời cho ông và nhân loại. Đó là ý kiến của ông ấy. Tôi không có ý nói gì khác. Nhưng ngay cả vậy, khi ông là một tu sĩ trong tu viện đó, ông vẫn tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc của nơi đó. Chẳng hạn như thời gian nào làm gì, cầu nguyện, sau đó làm việc ngoài vườn, sau đó là thời gian ăn, thời gian cầu nguyện và thời gian ngủ trở lại. Và bất kỳ điều gì, ông đều tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc.

Ông luôn luôn tập trung và ông không suy nghĩ hay phàn nàn và muốn thay đổi luật lệ của dòng đó. Và khi ông ăn, đôi khi ông không quen với thức ăn trong tu viện. Đó là loại thức ăn đơn giản. Và đôi khi các tu sĩ hầu hết là những người độc thân, trẻ tuổi và không biết nấu ăn. Cho nên, thức ăn thật tệ, ông phải thừa nhận. Nhưng sau đó, khi ông sống ở đó lâu hơn, ông đã cố gắng thích nghi và sau đó ăn mà không suy nghĩ. Ông ăn bất cứ thứ gì được đặt trước mặt và đó là cách ông cảm thấy bình an hơn trong tâm.

Và rồi ông thực sự đạt được một số thăng hoa về mặt tâm linh dù không được Tâm Ấn hay có một vị thầy hoặc bất cứ gì tương tự vậy. Có lẽ đó là cách mà nhiều giáo đoàn Công giáo hoặc Thiên Chúa giáo bí truyền đạt được sự khai ngộ ở một mức độ nào đó. Họ đã đạt được quả vị thánh ở một mức độ nào đó bằng cách hoàn toàn hàng phục Thượng Đế và hoàn toàn chấp nhận bất cứ điều gì số phận mang đến cho họ. Vì vậy, tâm trí của ông không bao giờ băn khoăn về điều đó tốt hay xấu, có nên thay đổi thói quen của tu viện, các quy tắc, bất cứ điều gì như thế. Và ông thực sự đã có một số thể nghiệm rất, rất tốt. Vì vậy, tôi chỉ muốn nói với quý vị rằng tâm thuần khiết rất, rất quan trọng đối với việc tu hành.

Nhân tiện hỏi, quý vị có đạt được sự thăng hoa tâm linh nào không? Khai ngộ? Quý vị có đạt được gì từ chúng tôi không? Từ đoàn thể của chúng ta? Ý tôi là, Pháp Môn của chúng ta? (Ồ dạ, chắc chắn rồi! Chắc chắn có ạ!) Ồ, thật sao? (Dạ chắc chắn có ạ!) Được rồi. Tốt lắm. (Vâng.) Thật vui khi nghe vậy.

Quý vị còn muốn nói gì nữa không? (Một điều khác là con nhớ Ngài luôn nói là: “Quý vị càng thiền nhiều, thì mọi câu trả lời sẽ xuất hiện cho quý vị khi quý vị nghĩ về nó”. Và điều đó rất đúng trong trường hợp của con. Khi con thiền nhiều hơn, và nếu con cần bất kỳ câu trả lời nào, con chỉ cần thiền, là nó sẽ xuất hiện – câu trả lời, chỉ như vậy.) Ờ, đúng rồi, rất rõ ràng. (Và vì vậy, điều Ngài nói là đúng, cho nên sự tiến bộ…) Đúng vậy. Đối với tôi cũng vậy – câu trả lời rất rõ ràng. Hoặc đôi khi nảy ra những ý tưởng mới cho việc kinh doanh, hoặc để cải thiện môi trường, hoặc cho cuộc sống của quý vị, cho gia đình và quý vị bè của quý vị và những chuyện tương tự như vậy. Hoặc cách giải quyết một loại mối quan hệ khó khăn, đột nhiên nó xuất hiện. Vậy đó là câu trả lời. Được rồi.

Rất vui khi gặp quý vị. Và tôi hy vọng quý vị thực sự thích và tôi biết quý vị sẽ thích. Trừ khi quý vị muốn gây rắc rối cho chính mình, thì không sao cả. Hoan nghênh. Nếu không, hãy cố gắng buông bỏ mọi thứ xuống; chỉ tận hưởng. Sau đó, quý vị sẽ thấy quý vị tự nhiên tiến bộ như thế nào, và quý vị mang lại rất nhiều hạnh phúc cho chính mình, và sau đó mang nó về nhà. Chắc chắn là vậy. Được rồi. Vậy, tôi sẽ gặp lại quý vị. Có lẽ ngày mai tôi sẽ ra ngoài. Và tôi sẽ gặp lại quý vị. Có thể tôi không thể nói chuyện mọi lúc vì tôi không phải là cái đồng hồ mà quý vị có thể lên dây cót, nhưng tôi sẽ đến gặp quý vị. Nhìn vào mắt… và tan chảy… trong tình thương. “Heo Xanh!” Dù sao thì, tôi nghĩ nó rất dễ thương. Rất dễ thương. Chúng ta có nên đổi nó thành “Heo Đỏ” không? (Dạ có.)

Chúc ngủ ngon. Nếu vẫn còn thời gian thì quý vị có thể thiền ở đây một lát. Được rồi, được rồi. Tốt, tốt. Và tắt đèn đi. Tôi sẽ thiền với quý vị một lát, rồi tôi sẽ đi. Nhưng đừng lẻn ra. Nếu nghe thấy tiếng bước chân của tôi, đừng có lẻn ra: “Ồ, Ngài đi rồi, vậy thì mình đi”. Quý vị ngồi đây thiền nếu muốn hoặc ngồi xuống đó – tùy quý vị. Tắt đèn đi. Quý vị có thể làm vậy – tắt đèn phía sau.

Photo Caption: Duyên Dáng Khi Về Già Với Trí Huệ Và Tình Thương

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (3/3)
1
2024-10-10
2691 Lượt Xem
2
2024-10-11
2252 Lượt Xem
3
2024-10-12
2171 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android