Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Chúng Ta Phải Luôn Biết Ơn Những Gì Mình Có, Phần 10/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Quý vị có vui không? (Dạ vui!) (Dạ vui lắm, thưa Sư Phụ!) (Dạ rất vui.) Vậy thì tôi không cần làm gì hết. Chỉ cần mua thật nhiều đồ ăn. Mọi người cứ đến: “Ồ. Sư Phụ tuyệt vời! Chà, ngon-ngon!” Làm quý vị vui dễ quá. Ước gì tôi dễ tính như vậy. Quý vị có muốn ăn thêm không? [Nhưng] tôi không có. Nghe có vẻ hay, nhưng tôi không còn nữa, cho tới lần sau mới có. Được rồi. Mà cũng đến giờ đi ăn rồi. (Dạ.) Bây giờ chúng ta đến một nhà bếp khác, kiểm tra xem họ có gì. Chúng ta đi kiểm tra nhà bếp thật nào. Chúng ta cùng đi ăn thôi. (Dạ!)

Xin lỗi, quý vị phải ở chung phòng với (người-thân-)chó. Được chứ hả? Quý vị ổn chứ? (Dạ ổn.) Một số trong nhà bếp, một số trong đây. Chúng ta có chỗ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Lần sau, tôi sẽ xây một cung điện cho cô. Nói giỡn đâu mất mát gì. Giày của tôi ở trong nhà. Quý vị có vui không? (Dạ vui!) (Dạ vui lắm, thưa Sư Phụ!) (Dạ rất vui.) Vậy thì tôi không cần làm gì hết. Chỉ cần mua thật nhiều đồ ăn. Mọi người cứ đến: “Ồ. Sư Phụ tuyệt vời! Chà, ngon-ngon!” Làm quý vị vui dễ quá. Ước gì tôi dễ tính như vậy. Bây giờ mọi người ở đây hết rồi hả? Không ai ở trong bếp nữa hả? (Dạ, còn hai người, thưa Sư Phụ.) (Đang lau dọn một chút...) Tuyệt! Tuyệt vời! Vậy là chúng ta có chỗ. (Dạ.) Thậm chí có thể ngồi thêm ở đây. Tại sao không ngồi ngoài đó? Rồi những người khác có thể ngồi. Bây giờ quý vị ổn chứ? Mọi thứ đều ổn. (Dạ.) Tuyệt vời, phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Được rồi.

Quý vị có muốn ăn thêm không? [Nhưng] tôi không có. Nghe có vẻ hay, nhưng tôi không còn nữa, cho tới lần sau mới có. Được rồi. Mà cũng đến giờ đi ăn rồi. (Dạ.) Bây giờ chúng ta đến một nhà bếp khác, kiểm tra xem họ có gì. Họ đang nấu cho quý vị. Xong chưa? Xong chưa? (Dạ rồi.) Nấu xong rồi hả? (Dạ rồi.) Làm sao cô biết? Cô ở đây từ nãy đến giờ và cứ nói: “Dạ, dạ”. Thậm chí không nhìn. “Dạ!” Đó là tiếng Đại Hàn; chắc là vậy. Lúc nào cũng nói: “Dạ, dạ”. Đúng không? (Dạ.) Họ đang vui vẻ, mà anh không quay phim họ. Anh quay tôi làm chi? Tôi đâu phải là người ăn bánh (thuần chay) hay là gì. Hãy cẩn thận. Tốt. (Dạ vui quá.) Ừ, vui, quý vị phải… (Ôôôôô!) Không có gì. Tôi chỉ bảo họ cười. Mấy người đằng sau không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn nữa, nữa, nữa. (Chà!) (Tất cả chúng con xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Chúng ta đi kiểm tra nhà bếp thật nào. Chúng ta cùng đi ăn thôi. (Dạ!)

Quý vị tên gì? Dễ, quá dễ. Đi thôi. Dễ nhớ. Chúng ta hãy đi kiểm tra nhà bếp thật. Để làm gì? Cô có muốn ăn thêm không? (Dạ không, con muốn dịch cho anh ấy. Con nghe Sư Phụ hỏi anh ấy gì đó.) Ừ, chỉ hỏi tên thôi. (Dạ.) Trong bếp có đồ ăn không? (Dạ có, ngon lắm ạ. Cảm ơn Sư Phụ. Rất xa, rất xa.) Tôi lo rằng anh... (Ngài thật tử tế.) Nhưng anh không để dành gì cho những người này à? (Dạ có để dành. Một chút. Chúng con đã ở đó.) Quý vị đã ở đó à? (Dạ.) Tuyệt vời. Hãy tự lo cho mình vì ở đây là chộp giật. Không có chuyện anh, tôi – không gì cả, chỉ thế này thôi. Nào, mọi người. Hãy đi kiểm tra xem họ có gì.

Đồ ăn có ngon không? (Dạ ngon, thưa Sư Phụ, luôn ngon.) Vậy đây là những gì quý vị ăn, bấy nhiêu thôi phải không? (Dạ.) (Đang đến.) (Đang đến.) Đây là từ nhà bếp của tôi. (Dạ.) Và chúng ta ăn gì? (Đồ ăn đang tới. Đang tới. Chúng con sẽ dọn đồ ăn trong một phút nữa.) Khi nào đến? (Dạ.) Đó là gì? (Dạ cơm.) Chưa chín. (Con nghĩ đã chín rồi.) Vậy à? (Dạ.) Ôi chao! Giống như cho [người-]thân-voi. Tốt. Cơm chín rồi. A, tuyệt vời! Chúng ta có cơm là đủ rồi. Chỉ cần thêm nước tương hay gì cũng được. (Dạ.) Rất đơn giản. (Dạ, gặp Sư Phụ là đủ rồi.) Đang tới à? Ờ, đang tới. Ai mang thức ăn tới?

À, táo! Nhìn kìa! (Ồ!) Ồ!! Đầu tiên, chúng ta khen táo! Và sau đó chúng ta ăn thứ khác. (Thức ăn ngon tuyệt.) (Trái cây ở đây rất ngon, thưa Sư Phụ.) Hả? (Trái cây ở đây rất ngon ạ.) Tôi biết. Vì khi chúng ta ăn với nhau thì lúc nào cũng ngon cả. (Dạ.) Đến nào. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi vừa mới rửa tay trên lầu, thật đó, vì tôi biết có thể tôi sẽ chạm vào thức ăn. Đây rồi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị không muốn? (Cảm ơn Sư Phụ.) Ở nhà tôi chỉ ăn mấy loại không có cuống. Nhưng ở đây, họ mua rất nhiều; nên không thể tránh được. Không phải như họ đạo đức giả. (Trái cây này ngon quá.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) Không có chi. Đây, cưng. (Cảm ơn Sư Phụ rất nhiều.) Táo! Đến đây. Nhanh! Nhanh! Rất dễ dàng. Tới đây, táo. Tôi không chạm vào quý vị bởi vì tôi rửa tay rồi. Để lấy táo. Nên tôi sẽ không chạm tay quý vị. Không phải vì tôi không thích tay quý vị. Tôi thích tay quý vị. Đến đây, cưng, đến đây. (Sư Phụ lẽ ra không nên rửa tay.) Không, tôi rửa tay bởi vì… (Dạ Sư Phụ không nên.) Tại sao? (Dạ để cho mọi thứ đều ở trong đó.) Nhưng cho dù tôi rửa, thì vẫn là tay tôi. Tôi rửa tay để có thể đụng vô thức ăn.

Nào, nhanh, nhanh, trước khi tôi đổi ý. Bây giờ tôi đổi ý rồi, tôi đang đổi ý đây. Tôi đang đổi, đang đổi! Đổi ý rồi. Tới đây. Không hả? Hết rồi? (Dạ.) Mấy người quay phim có hết rồi chứ? Đến đây, nhà bếp. Nhà bếp. Đây. Mấy người quay phim. Nhà bếp. Táo? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị có chưa? (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Quý vị có táo chưa? (Dạ chúng con có rồi.) Được rồi. Người quay phim. (Cảm ơn Ngài, Sư Phụ.) Còn ai nữa không? Còn một người quay phim nữa phải không? (Dạ ở đằng sau đây ạ.) (Dạ đằng sau.) À! Đây. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Dù sao thì trông cũng ngon. Khi đi siêu thị, tôi chỉ tìm loại này, loại không có cuống. Có thể là nó được hái, nhưng có nhiều khả năng là nó rụng. Để không làm đau cây. Và thị giả của tôi biết điều đó, nhưng đôi khi họ… À, quý vị biết rồi.

Tôi hiếm khi ăn chuối nữa bởi vì… (Họ chặt cả cây.) Chỉ khi nào tôi tự đi mua chuối thì tôi biết cây nào đã đổ và chết trước khi họ thu hoạch chuối – thì tôi mới mua. Nếu không, tôi không ăn chuối. Ồ. Không có khăn giấy gì hết? Không có, hả? Quý vị lau miệng bằng cách nào? Đừng lo, cưng. Đừng lo. Có gì trong đó vậy? Còn bao nhiêu nữa? (Vẫn còn có…) Bao nhiêu? (Có một món salad và…) Được rồi, ăn thôi, quý vị! Chà! Ngon quá. Chúng ta không chờ bởi vì dù sao món kia cũng là salad nên quý vị có thể ăn sau. Mình ăn khi còn nóng. Hula hấp. Hula hấp. (Thưa có khăn giấy đằng đó. Thưa Sư Phụ, giấy lau đây ạ.) Ồ. tôi đã… Như mọi người khác. Khi làm như vầy, bây giờ cũng giống mấy người khác. Mọi người đều thích.

Lẹ lên, quý vị. Tôi không có cái ly nào cả. Đưa tôi một cái được không? (Ồ, đưa Sư Phụ một cái ly.) Ly, ly. (Có thể dùng bát.) Tôi cho thức ăn vào ly. Tôi cũng đang xếp hàng. Không phiền chứ? (Thưa, Ngài thật sự không [muốn]?) Đến nào. Tôi đứng trước bác. Bác già rồi, bác đi trước đi. Má. Tôi đứng trước bác. (Dạ thật vậy.) Mở cái này. Ồ! (Ồ! Lại một cái nữa.) Ngon quá. Giấy lau? (Dạ.) Tôi sẽ bọc táo của mình. Tôi để ở đây. Cái này ngon. Đến đây nè, má. (Con cám ơn Sư Phụ!) Thêm nữa không? Nữa không, nữa không? Thôi hả? (Vâng. Nhiều lắm ạ.) Bác ở đâu đến vậy? (Dạ, con ở Hungary.) Hungary hả? (Vâng.) Ô, bên đó lạnh lắm ha. Lạnh không? Lạnh. Hai người ở bên đó hả? (Vâng.) Ông này cũng vậy hả? (Không ạ!) Ông ở đâu vậy? (Ở Đức ạ!) À, quên, quên rồi. Ừ.

Bình thường ở nhà tôi không ăn món này. Tôi chỉ ăn những gì có trong danh sách. Và thêm một chút nữa sau khi tôi biết, nhưng tôi đang ăn cái này. Và dùng gì để ăn với cái này? (Dạ đây ạ.) (Ở đây.) Có gì đó hả? (Dạ không. Họ đang đi lấy đồ.) Họ đang lấy đồ. (Dạ, đang đi lấy đồ.) Cảm ơn quý vị rất nhiều. “Xin đừng nói chuyện trong khi lấy thức ăn!” Như thế không tốt. Quý vị không muốn… Xin lỗi, hồi nãy không thấy (dấu hiệu) này! Hồi nãy không thấy! Sau đó có người đặt nó ở đó. (Xin Sư Phụ [cẩn thận], nóng.) Chà! (Chà, cơm!) Đừng nói chuyện! Không! Quý vị thích tôi nói chuyện vào thức ăn của quý vị, tôi biết thế, nhưng tôi không bị gạt đâu. Chà! Món này ngon quá. Cơm ngon quá, nhìn kìa! Ôi! Nóng! (Dạ nóng!) Không, quý vị không được nói! Nhưng nóng quá. Không được nói. Đừng nói chuyện!

Được rồi, quý vị, tôi sẽ ăn bằng tay. Có sao đâu? Đi nào, đi lấy thức ăn của quý vị! (Dạ đồ sắp được mang đến.) Đến đâu, cái gì? (Dạ cho đồ ăn.) Cái gì đến cho tôi, cái gì cho tôi? Một cái bát, nhỏ xíu. (Và đũa.) Và đũa. Ồ, có cái ghế ở đó. (Dạ.) Người nào đưa cho tôi cái ghế đó, được không? (Dạ.) Ồ, không sao. Một người đã [đi] lấy rồi. Được, hãy cùng đi ăn với nhau, [ban] nhà bếp và mọi người. Đi nào. (Để ghế ở đây ạ?) Tôi để ở đây."

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (10/12)
1
2023-12-12
5265 Lượt Xem
2
2023-12-13
3974 Lượt Xem
3
2023-12-14
3750 Lượt Xem
4
2023-12-15
4022 Lượt Xem
5
2023-12-16
3940 Lượt Xem
6
2023-12-17
3448 Lượt Xem
7
2023-12-18
3491 Lượt Xem
8
2023-12-19
3446 Lượt Xem
9
2023-12-20
3158 Lượt Xem
10
2023-12-21
2970 Lượt Xem
11
2023-12-22
2960 Lượt Xem
12
2023-12-23
2783 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android