Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Chúng Ta Phải Luôn Biết Ơn Những Gì Mình Có, Phần 4/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Quý vị phải trưởng dưỡng tình thương. Mới đầu quý vị chỉ làm vậy vì tôi bảo quý vị như thế, vì làm như vậy là đúng. Nhưng sau này, nó trở thành bản tánh của mình. Phải biết thương. Phải có tình thương. Bởi vì thiếu tình thương, quý vị chỉ là cái vỏ rỗng tuếch. Chỉ có bộ óc làm việc giống như máy vi tính, không có gì bên trong hết. Nhiều khi tôi thất vọng. Thật tình tôi phải đối phó với rất nhiều ngã chấp và chướng ngại ngay trong nhà mình, và đó là điều tệ nhất làm cho mình đau khổ. Tại mình tin tưởng những người này; nghĩ họ như người trong gia đình.

Tiện thể nói, tôi sẽ không để cho quý vị cứ bò loanh quanh nữa, rồi người khác phải vác và kéo quý vị. Bây giờ quý vị phải trưởng thành. Phải theo kịp. Phải vị tha hơn, đừng có lúc nào cũng nói: “tôi, tôi, của tôi, của tôi, tôi, tôi”. Rồi một người nuốt hết lực lượng [của mọi người]. Không còn chuyện đó nữa. Thành ra lần này hơi nghiêm khắc. Tôi còn lên danh sách người nào tôi biết không thể đến: “Mấy người này không được đến, người kia không được đến”. Từ giờ trở đi, tôi chọn lọc. Mỗi lần bế quan đều luôn có chuyện. Nếu tôi bảo người nào, thậm chí chưa đuổi ra, mới nói: “Ra ngồi đằng sau kia”. Bởi vì loại từ trường đó như muốn cắt cổ tôi vậy. “Ra ngồi đằng sau hay là ngồi trên kia”. Xa một chút cho đỡ đau đớn. Thế là chỉ trích liền: “Ôi, tội nghiệp người đó quá”. “Ôi, đáng thương quá!” Quý vị đâu có biết bên trong và bên ngoài họ như thế nào. Vì cô ta đâu có phóng từ trường của cô ta về phía quý vị. Cô ta phóng về phía tôi.

Có những người đến chỉ để quấy rầy, ngay cả thường trú cũng vậy. Một số họ kiếp trước là nhóm băng đảng trộm cướp. Đánh đập tôi; suýt nữa giết sống tôi. Họ cướp hết đồ của tôi rồi bỏ mặc cho tôi chết. Hay là nhốt tôi lại cho chết đói, thí dụ vậy. Hay là đẩy tôi vào nhà tắm, vào bồn tắm. Dìm tôi ngộp thở trong bồn tắm, thí dụ vậy. Quý vị có hiểu điều này không? (Dạ hiểu.) Có thấy được tất cả điều đó không? (Dạ không.) Nếu không, thì đừng nói gì hết. Bởi vì lúc quý vị cảm thấy tội nghiệp cho người đó, thì quý vị lãnh một số nghiệp (xấu) của họ. Tuy tôi đã rửa sạch hết rồi, nhưng nhân quả từ tiền kiếp vẫn còn đó, vẫn bám theo họ. Bởi vậy họ mới trở lại. Dù họ có trở lại trong đau buồn, muốn bù đắp lỗi lầm kiếp trước, tôi vẫn khổ như ở địa ngục. Đủ thứ chuyện, quý vị không biết đâu. Quý vị không biết được đâu. Tôi không muốn nói mấy chuyện này, chỉ muốn cảnh báo cho quý vị biết: Hãy để tôi làm công việc của tôi. Thế thôi.

Từ nay trở đi tôi sẽ chọn lọc. Hồi trước, tôi đi thuyết pháp công khai – hoan nghênh tất cả. Dĩ nhiên, tôi cho mọi người cơ hội. Nhưng không phải 10 năm, 20 năm mà vẫn còn lẩn quẩn ở đó. Và muốn hút lực lượng của mọi người, cứ kéo sự chú ý tới một, hai người. Hoặc chỉ hỏi vì muốn có mặt ở đó. Không, tôi không có ý nói quý vị. Không có ý đó. Không sao đâu, tôi ở lại. Hồi nãy nói đùa thôi. Không phải tôi đến đây chỉ để nói: “Hỏi cái gì đi”, rồi tôi bỏ đi. Không phải vậy. Ý tôi là những ai trong quý vị đã là đồng tu lâu năm, kể cả thường trú, tôi đã cảnh cáo họ rồi. Thành ra bây giờ tôi chọn lọc ra hai nhóm. Một là nhóm phủ định, một là nhóm khẳng định. Một nhóm thuộc về khẳng định, một nhóm thuộc về phủ định.

Tuy là khẳng định, nhưng nhiều người vẫn còn thấp, rất thấp. Đẳng cấp thấp của khẳng định. Không cao. Không đầy; như bình điện yếu. Mặc dù vẫn còn điện, nhưng nó kêu “bíp, bíp, bíp”. Rồi có thể “cúp” bất cứ lúc nào, giống như điện thoại. Khi điện thoại kêu “bíp, bíp” là biết rồi. Ôi Trời ơi, rồi bỗng nhiên: “A-lô, a-lô?” (Không có ai ở đó hết.) Đen. Tối thui. Nên, nhóm khẳng định, tuy đã leo lên tới ranh giới rồi, nhưng thỉnh thoảng cũng tụt lên, tụt xuống, bởi vì lực âm vẫn có thể tóm được họ. Giống như quý vị ở gần thì tôi có thể tóm quý vị được. Nhưng nếu ở xa thế này thì tôi không tóm được. Nếu quý vị ở gần thì đôi khi tôi còn kéo quý vị qua được. Vả lại lực âm luôn tìm cách dùng người bên cạnh tôi để làm khổ tôi. Nếu người đó không đủ mạnh, không đủ cao thì thật rắc rối. Đa số, [họ] không mạnh, [họ] không cao. Rất đáng buồn, nhưng sự việc là vậy.

Giống như nhóm người trong tiền kiếp đã từng là những tên trộm cướp, hoặc thậm chí là những người muốn sàm sỡ tôi, trong những kiếp trước, bây giờ tất cả họ đều trở lại. Ngày nào cũng vậy, dù tôi có đổi người nào, thì cũng như nhau vì họ là một nhóm. Họ cùng nhau đến. Không phải tất cả thường trú là như thế. Nhưng ý tôi là, dù vậy, đừng nghĩ rằng người bên cạnh thánh thiện hơn quý vị hay là người kia đáng thương quá, sao Sư Phụ la họ. Không phải vậy đâu. Không như quý vị thấy đâu; không giống như bề ngoài đâu. Tất cả đều như trò chơi. Mọi thứ được gói ghém kỹ càng, để quý vị thậm chí không thấy. Có người mới đến gần, tôi đã muốn nôn ra rồi. Có người mới đến gần, tôi liền bị nhức đầu. Có người mới đến gần, tôi phải đi bệnh viện. Có người ở bên cạnh, tôi phải bị giải phẫu.

Nhưng dĩ nhiên, tôi không thể sống một mình. Tôi có sống một mình; chúng tôi ở riêng. Nhưng tôi vẫn cần người nào đó, vì không thể nào hoàn toàn cắt đứt khỏi thế giới này. Thỉnh thoảng tôi phải đến gặp quý vị, phải làm việc gì đó... Ngay cả qua điện thoại! Mới nói chuyện điện thoại với một, hai đệ tử, mà cảm thấy trống rỗng hai ngày liền! Quý vị có bao giờ cảm thấy trống rỗng như không có gì bên trong không? (Dạ có.) Có hả? (Dạ.) Mới nói chuyện với một người mà cảm thấy trống rỗng hai ngày liền, ở đẳng cấp của tôi mà vẫn vậy đó! Mới gần đây, tháng trước thôi. Thật không thể tưởng tượng được. Họ có thể hút sống [năng lượng] mình! Chao ơi! Nhiều khi coi ti-vi, quý vị cũng cảm thấy đau lòng chứ hả? (Dạ có.) Có. Nhưng tôi vẫn phải làm. Bởi vì tất cả thường trú, ai cũng thành “Phật” hết rồi. Họ không biết thiên tai ở chỗ nào, không biết phải làm gì. Thậm chí có khi tôi gọi về, nói: “Làm ơn cử mấy người đi giúp đỡ họ đi”.

Lần rồi, tôi gọi về Đài Loan (Formosa). Vì có thiên tai ở Đài Loan (Formosa). Tôi bảo: “Đi xem có ai cần giúp đỡ gì không”. Như “Mua đồ dùng cho họ, an ủi họ”. Nhưng người đó không cần phải đi, chỉ cần bảo người khác đi thôi. Ở Đài Loan (Formosa), có rất nhiều người. Chỉ cần nhấc điện thoại lên là hàng trăm người tình nguyện đi giúp rồi. Và tôi nói: “Tặng cho họ tới 40.000 (Mỹ kim). Nếu cần nữa thì đưa thêm”. Để mua đồ dùng, bởi vì nhiều khi lũ lụt đến, họ không còn gì cả. Vừa chạy ra khỏi cửa thì căn nhà sập xuống, mọi thứ trôi đi hết: xe cộ, tiền bạc, thẻ tín dụng, tín phiếu ngân hàng, mọi thứ! Họ không còn gì ngoài quần áo ướt, ngay cả quần áo cũng không có. Lúc thiên tai xảy ra là như vậy. Nên tôi nói: “Gửi người đi giúp”. Rồi người đó nói với tôi... Cô ta phụ trách việc này. Giữ nhiệm vụ đó. Người đó nói với tôi: “Ồ, hôm qua con xem ti-vi, không thấy có thiệt hại gì mấy”.

Tôi cũng xem ti-vi, trong tin nóng đầu tiên, tôi thấy ít nhất có một người tử vong rồi, và một số bị thương. Sao có thể nói là “không thiệt hại gì mấy”? Nên tôi nói: “Không thiệt hại gì mấy tại vì cô không bị thiệt hại”. Nếu đó là cô thì dù một người hay một ngón tay bị mất, cũng là thiệt hại đối với cô rồi. Cô cũng sẽ vô cùng đau đớn. Nhưng vì đó không phải là cô, cô chỉ ngồi đó, quần áo ấm áp, có máy vi tính nhỏ, xem ti-vi, tủ lạnh đầy thức ăn, an toàn trong nhà, nên cô không cảm thấy thiệt hại gì nhiều”. Ý cô ta là không cần đi giúp đỡ. “Hôm qua coi ti-vi, không thiệt hại gì mấy”. Hiểu không? Thường trú đó. Tôi nói: “Sao trong tâm cô không có tình thương vậy? Tiền là của tôi. Và người khác đi giúp – thậm chí không phải cô! Thậm chí cô không phải đi. Tôi chỉ nhờ cô gọi cho người khác. Vì cô giữ nhiệm vụ đó, lẽ ra cô phải làm trước khi tôi nhờ nữa kìa”. Nhưng không làm. Còn nói với tôi là không cần. Tưởng tượng coi? Chính người của mình đó! Kiểu chướng ngại này đôi khi gây khó khăn cho sứ mệnh của tôi.

Tôi tưởng: “Ồ, mấy người tới xin xuất gia, chắc là có lý tưởng cao”. Không đúng. Sau này tôi mới khám phá ra đều là tiền kiếp, nhiều kiếp, như trộm, cướp, sát nhân hoặc bất cứ gì. Nhất là đối với tôi, không chỉ đối với người khác thôi. Cho nên bây giờ họ làm giống vậy, chỉ ngồi đó ăn dần đồ của tôi, và thậm chí không cố gắng giúp người khác. Thậm chí không cố gắng giúp tôi. Tôi đâu có nhờ cô ta đến giúp tôi. Cô ta cũng chẳng cần phải đi tới khu vực bị thiên tai, chỗ nguy hiểm gì cả, không! Chỉ việc nhấc điện thoại lên gọi liên lạc viên. Bảo liên lạc viên gửi người đi. Tôi còn trích sẵn một số tiền cho họ mua đồ dùng. Tôi nói với cô ta: “Cho dù không có gì thiệt hại, cũng đâu có mất mát gì nếu cô gửi người tới đó an ủi, hỏi thăm xem họ có sao không”. Vì khi người ta gặp hoạn nạn, không phải họ chỉ cần tiền bạc hay gì cả, có thể không cần, nhưng họ cảm thấy ấm lòng hơn nếu có người đến hỏi thăm, quan tâm đến họ. Hay là nhặt một chút rác giùm họ, hoặc ôm họ một cái hay làm gì đó cho họ. Nếu ở trong hoàn cảnh đó, quý vị không cảm thấy được an ủi sao? (Dạ có.) Người nào đến ôm quý vị rồi nói: “Chúng tôi thật sự quan tâm tới anh chị”. “Ồ, chúng tôi rất lấy làm tiếc”. Quý vị không thấy ấm lòng sao? (Dạ có.)

Không – “không thiệt hại gì nhiều”. Ngay giờ đầu [khi thiên tai xảy ra] đã có một người chết. Một người chết, đó là nhiều lắm đối với người đó rồi, đúng không? (Dạ.) Và đối với gia đình người đó: đối với cha mẹ, con cái, vợ hoặc chồng của người đó. Rất nhiều người liên quan, rồi bạn bè của người đó nữa. Đâu phải là không có gì. Một người có liên quan đến nhiều người. Biết đâu người đó là trụ cột duy nhất trong nhà, và bây giờ người đó chết. Bỗng dưng bây giờ không có ai chăm sóc cho gia đình họ, cho vợ họ hay gì đó. Tôi nói: “Không sao cả, cứ đi đi”. Bởi vì có thể đôi khi có những người già; sống ở chỗ hơi hẻo lánh. Khi lũ lụt hoặc thiên tai xảy ra, họ không có điện thoại để cầu cứu. Cứ đến đó xem xét mọi nơi. Xem xét thôi đâu mất mát gì. Ý tôi là Đài Loan (Formosa) nhỏ xíu. Dù có đi bộ vòng quanh hỏi thăm họ cũng đâu có mệt là bao? Tôi vô cùng thất vọng.

Quý vị phải trưởng dưỡng tình thương. Mới đầu quý vị chỉ làm vậy vì tôi bảo quý vị như thế, vì làm như vậy là đúng. Nhưng sau này, nó trở thành bản tánh của mình. Phải biết thương. Phải có tình thương. Bởi vì thiếu tình thương, quý vị chỉ là cái vỏ rỗng tuếch. Chỉ có bộ óc làm việc giống như máy vi tính, không có gì bên trong hết. Nhiều khi tôi thất vọng. Thật tình tôi phải đối phó với rất nhiều ngã chấp và chướng ngại ngay trong nhà mình, và đó là điều tệ nhất làm cho mình đau khổ. Tại mình tin tưởng những người này; nghĩ họ như người trong gia đình. Bao nhiêu năm sống với nhau, bao nhiêu chục năm ở cùng nhau – giờ này lẽ ra phải trưởng thành rồi. Không. Có người không. Ngay cả mấy chuyện nhỏ nhặt: họ không nghe, không hợp tác, không có tình thương.

Bây giờ vì mình đã lập ra hệ thống này rồi, tôi không có ai khác, đành phải tiếp tục dùng họ. Nhưng tôi buồn lắm, buồn lắm. Nhiều lần tôi khóc. Tôi bảo họ: “Nghe đây, những người ngoài kia làm việc rất cực khổ. Làm việc dưới trời nắng gắt. Làm việc trong khí hậu băng giá, đến cả tay cũng không cử động được, như ở Canada hoặc Alaska. Trời băng giá mà họ vẫn phải ra ngoài sửa đường dây điện. Nhiều khi, họ leo lên mấy cột điện cao thế rất nguy hiểm hoặc làm đường, sửa chữa đường sá, cầu cống dưới ánh nắng nóng bỏng – làm việc trong mọi hoàn cảnh”. Dĩ nhiên, họ làm việc để kiếm tiền, nhưng mình không bao giờ có thể cảm ơn họ cho đủ.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (4/12)
1
2023-12-12
5265 Lượt Xem
2
2023-12-13
3974 Lượt Xem
3
2023-12-14
3750 Lượt Xem
4
2023-12-15
4022 Lượt Xem
5
2023-12-16
3940 Lượt Xem
6
2023-12-17
3448 Lượt Xem
7
2023-12-18
3491 Lượt Xem
8
2023-12-19
3446 Lượt Xem
9
2023-12-20
3158 Lượt Xem
10
2023-12-21
2970 Lượt Xem
11
2023-12-22
2960 Lượt Xem
12
2023-12-23
2783 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android