Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Luật Nhân Quả: Những Câu Chuyện Có Thật Về Nghiệp Quả và Sự Chuyển Hóa Tâm Linh, Phần 3 Trong Loạt Chương Trình Nhiều Phần

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Câu chuyện hôm nay đưa chúng ta trở về năm 1978 tại Âu Lạc (Việt Nam), nơi một sự kiện bí ẩn và đáng lo ngại đã diễn ra, sau đó được một nhà sư chứng kiến ​​tận mắt kể lại. Đây là câu chuyện ám ảnh về nghiệp quả, luân hồi và những hậu quả dai dẳng của tiền kiếp liên quan đến một thiếu nữ tên Ngọc Hạnh, người sau này trở thành một ni cô tại chùa Trúc Lâm linh thiêng ở Đà Lạt, Âu Lạc (Việt Nam).

Khi đó, cô là một nữ sinh viên năm cuối Trường Đại học Sư phạm Huế. Cả gia đình cô trước nay đều không biết đến đạo Phật là gì. Cô đang lưu trú trong cư xá của đại học, vì nhà ở tận dưới quê xa. Một hôm, trường cho nghỉ nhiều ngày để ôn thi tốt nghiệp, nên cô tranh thủ về thăm nhà luôn. Cô thức đêm ôn bài thì đến giữa khuya, bất ngờ có một con rắn lớn bò qua cửa sổ vào phòng. Cô hét lên, đánh thức cả nhà. Cha cô đang ngủ, tỉnh dậy, cầm cây then cửa phóng về hướng con rắn và lập tức đập chết nó.

Không lâu sau sự việc kinh hoàng đó, cha của Ngọc Hạnh đột nhiên bỏ ăn. Sức khỏe của ông suy giảm nhanh chóng từng ngày mà không rõ nguyên nhân, mặc dù đã đi chữa trị ở nhiều nơi. Rồi một ngày nọ, nghe tin ông mất, Ngọc Hạnh liền gác lại việc học, trở về quê nhà chịu tang cha trước khi lễ an táng bắt đầu. Tuy nhiên, điều khiến cả gia đình và người thân của cô gái kinh ngạc chính là những hành động kỳ lạ và bất ngờ mà cô bắt đầu thể hiện khi trở về nhà.

Ngọc Hạnh về tới nơi, hùng hổ từ ngoài chạy vào nhà, gạt tất cả mọi người ra và hùng hổ chạy vào nơi đặt quan tài cha. Đến nơi, cô dùng hai tay trần bứt tất cả dây buộc quan tài, mở tung cái nắp hòm, moi vứt ra mọi vật dụng tẩm liệm rườm rà phủ trên xác cho đến khi lộ gương mặt cha cô. Mọi người quá bất ngờ, không kịp phản ứng để ngăn cô lại, cứ ngỡ cô gái thương cha muốn nhìn cha lần cuối. Ai ngờ, cô bất ngờ dùng mười ngón tay cào cấu gương mặt cha cho rách nát, xong chạy ra giữa đường cười ha hả, la lên: “Ta đã trả được mối thù. Ta đã trả được cả hai mối thù”.

Sau đó, cô đọc lên một bài thơ dài. Theo đó, người ta biết được cô đã bị quỷ nhập. Câu chuyện đại khái như sau: Nhiều kiếp về trước, cô là một người đàn ông đã có vợ. Người đàn ông này ngoại tình, rồi về giết vợ. Người vợ chết trong tâm trạng uất hận nên đã tái sinh làm con rắn, Con rắn bò vào nhà toan cắn chết cô để trả mối thù xưa, thì lại bị cha cô đánh chết. Thần thức của người đàn bà bị tình phụ kiếp trước, tức của con rắn bị giết kiếp này, đã nhập vào Ngọc Hạnh, bắt cô phải cào nát mặt cha mình.

Sau sự việc thương tâm đó, Ngọc Hạnh bắt đầu bị quỷ nhập tràng và cuộc sống của cô liên tục gặp phải những bất hạnh. Chưa bao giờ được tiếp xúc với giáo lý của Đức Phật, cô chỉ có thể cầu nguyện với các vị Thần, tha thiết cầu xin sự giúp đỡ để giải quyết nghiệp chướng mà cô đang mắc phải. Cô không hề biết rằng, lời cầu nguyện chân thành của mình đã đến được với một vị Thiền sư đã viên tịch hơn 200 năm trước. Trong một phản hồi tâm linh hiếm hoi, vị thầy đã đi vào tâm thức của cô và hướng dẫn cô bắt đầu con đường tu hành dưới sự hướng dẫn của một vị sư trưởng tại Thiền viện Trúc Lâm. Tuy nhiên, linh hồn báo thù của rắn vẫn tiếp tục chiếm xác cô, quấy rầy cô mỗi khi cô có ý định từ bỏ việc tu tập. Với lòng từ bi sâu sắc và sự thấu hiểu về mối ràng buộc nhân quả, vị sư trưởng đã giảng dạy cho cả linh hồn và Ngọc Hạnh.

Sư trưởng tôi bảo hồn ma: “Bây giờ, ta quy y cho ngươi, ngươi hãy theo Phật, đừng theo cô gái này nữa, ngươi chịu không?” Sư trưởng tôi làm phép Thọ Tam Quy Cô cho cả Ngọc Hạnh, lẫn hồn ma đang mượn xác cô. Hồn ma được đặt pháp danh là Tâm Tín, còn Ngọc Hạnh pháp danh là Tâm Tưởng. Từ đấy cô được yên ổn tu hành, không bị quấy nhiễu nữa.

Một thời gian sau, trong một buổi tĩnh tâm tọa thiền, vị sư trưởng bất ngờ được sư cô Tâm Tưởng đến thăm, vội vã bước vào và cung kính chào hỏi.

Qua thân xác Tâm Tưởng, Tâm Tín nói: “Dạ! Dạ, bạch sư trưởng, con không theo cô ấy nữa. Con chỉ muốn đến báo cho sư trưởng một tin mừng là con đã tìm được chốn đầu thai. Nay đến xin cảm tạ và từ biệt sư trưởng”.

Từ đó trở đi, ni cô Tâm Tưởng chuyên tâm tu hành, gia đình cũng quy y Tam Bảo và trở thành Phật tử tại gia. Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng mọi đau khổ và thù hận đều không phải ngẫu nhiên mà phát sinh, mà từ luật nhân quả, được dệt nên từ những ràng buộc nghiệp chướng tích lũy qua muôn kiếp phù sinh. Chỉ bằng tình thương, sự thành tâm sám hối, sự buông bỏ và kiên định thực hành Chánh Pháp, chúng ta mới có thể thực sự mở ra con đường giải thoát và khai ngộ.

Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (thuần chay) từng chia sẻ một câu chuyện sâu sắc minh họa sức mạnh của sự tha thứ và sự vô nghĩa của việc trả thù.

Hồi xưa có cái chuyện gì mà có người nào đó trả thù, nghĩa là bức hiếp người nào đó. Rồi cái người kia nhất định muốn trả thù. Thì phải làm hết cách đặng mà cho mình có quyền lực, có tiền bạc, có danh vọng để mà đánh trả lại người đó. Thì cái lúc mà cái người đó bị đánh thì người đó còn đau khổ, còn nghèo khổ, còn yếu đuối không có thể nào đánh được cái người kia. Tại người kia giàu có, quyền lực, sang trọng. Thì anh đó nuốt hận như vậy mà để chờ một ngày mình thành đạt mà trả thù người kia. Cái khi mà anh chàng này mà bị hiếp đáp thành đạt rồi đó, thì cùng lúc đó hay là trước đó, cái người mà hồi xưa hiếp đáp anh ta đó thì nghèo khổ, đói khát. Nó trở ngược lại rồi. Yếu đuối, không ai bênh vực nữa. Cho nên thôi, ảnh nói không trả thù luôn. Có người hỏi ảnh: “Tại sao hồi xưa người ta hiếp đáp, đánh đập anh như vậy, oan ức anh như vậy mà anh không trả thù? Tại hồi xưa anh không trả thù, không nói làm gì. Bây giờ anh đã có quyền lực, anh đầy đủ sức mạnh trong tay mà tại sao anh không trả thù?” Thì anh chàng kia ảnh nói rằng: “Hồi xưa tôi không trả thù được là bởi vì tôi yếu đuối. Tôi không có ai bênh vực tôi, tôi không có lực lượng. Trả thù là tôi chết, thành ra tôi để đó. Nhưng mà bây giờ tôi trả thù được. Thấy người kia yếu đuối tôi trả thù được. Nhưng mà vậy là mạnh hiếp yếu, cũng giống y người kia. Thôi, tôi cũng không trả thù luôn”.

Thành đường nào cũng OK, dẹp. Lần nào cũng dẹp. Đó, vậy là đúng vậy. Nó vậy là rất đúng. Đúng như con đường.

Qua câu chuyện này, chúng ta thấy được sự hiểu biết và lòng tha thứ có thể xóa tan chuỗi hận thù bất tận. Chúng con xin sâu sắc tri ân Sư Phụ Từ Bi Nhất đã nhắc nhở chúng con rằng việc lựa chọn lòng từ bi thay vì trả thù không chỉ giải thoát cho tha nhân mà còn giải thoát cho chính mình, đưa trái tim chúng ta đến với bản chất thực sự của việc thực hành tâm linh. Khi kết thúc, mong rằng những bài học từ những câu chuyện hôm nay sẽ đánh thức trong chúng ta nhận thức sâu sắc hơn về luật nhân quả, và truyền cảm hứng cho chúng ta nuôi dưỡng hòa bình, đức hạnh và sự sáng suốt nội tâm trên hành trình hướng tới sự giải thoát đích thực.
Xem thêm
Video Mới Nhất
Giữa Thầy và Trò
2025-12-05
801 Lượt Xem
41:01

Tin Đáng Chú Ý

1 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-12-04
1 Lượt Xem
Lời Thánh Khải
2025-12-04
762 Lượt Xem
Chương Trình
2025-12-04
1 Lượt Xem
Thế Giới Loài Vật: Bạn Đồng Cư Của Chúng Ta
2025-12-04
1 Lượt Xem
Giữa Thầy và Trò
2025-12-04
984 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android