Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thực Hành Trung Đạo, Phần 4/8

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Sao cũng được! Quý vị muốn làm gì đó làm. (Dạ cám ơn Sư Phụ.) Ta có chỗ khác đẹp hơn ta không thèm nói. (Nếu mà được chỗ này là đẹp lắm, Sư Phụ.) Chỗ đó hả? (Dạ cái chỗ mình duyệt.) Ta có chỗ đẹp hơn. (Ồ, dạ Sư Phụ cho chúng con, chúng con khỏi mua, Sư Phụ.) Mua rồi nhưng mà chưa cho.

Ôi chao! Cây như vậy đủ chưa? Chưa đủ hả? Ôi Trời ơi. Không biết sao tôi lại muốn gặp quý vị. Quên rồi. Mấy người Âu Lạc (Việt Nam) có chuyện gì thì nói nữa đi, để mai mốt tức. Bữa nay nói được. Ăn cơm chưa? (Dạ chưa.) Chưa hả? Ờ, thôi dòm chút rồi đi ăn cho nó... (Dạ không đói bụng đâu, Sư Phụ.) Không đói hả? (Dạ không, Sư Phụ.) Không đói hả? Ờ, vậy thôi, mai mốt biểu nấu ít lại. (Dạ gặp Sư Phụ no rồi.) Không đói mà ăn cái gì? (Dạ.) Sao, mấy bữa nay ngồi thiền có tiến bộ được chút nào không? (Dạ có.)

Mấy người Âu Lạc (Việt Nam) từ Âu Lạc (Việt Nam) qua đâu? Ngồi đâu? Không nói cho người ta biết hả? (Dạ có.) Tôi nói những người Âu Lạc (Việt Nam)… từ Âu Lạc (Việt Nam) cũng có thể đến đây. Anh không nói với họ. (Ồ.) Họ thích nhìn tôi nhất. (Dạ con sẽ đi tìm họ.) (Dạ.) Thôi khỏi, khỏi đi. Để lần khác. Quá muộn rồi. Bây giờ họ đang ăn ở khắp nơi. Tìm họ ở đâu? (Dạ chúng con có thể phát thanh.) Thôi không sao. Khỏi đi. Khỏi đi.

Mấy người ở San Jose đâu? (Dạ.) Sao ở bên đó mà không giữ thiền đường cho tui? Rồi bây giờ làm sao vậy? Sao? Đóng cửa rồi hả? (Dạ vẫn chưa cho phép đó, thưa Sư Phụ.) Chưa được phép hả? (Dạ bây giờ nó bắt thử đất của mình coi sao.) Thử cái gì? Thử đất gì mới được chứ? (Lấy đất của mình thử chụp.)

Họ đứng đằng sau kia hả? Vậy có được không? Nếu không thì họ sẽ đến ngày càng nhiều. Rồi quý vị sẽ không tìm thấy ai cả. Hình như những người này không thuộc nhóm người đó. Còn những người đến sau thì sao? (Dạ họ đều đến từ Đài Loan [Formosa]. Những người đó từ Đài Loan [Formosa].) Có ai đang chặn bên đó không? Họ đang đến từ phía sau. Không có ai. Không có hộ pháp chặn họ. (Dạ ban nhà bếp.) (Ban nhà bếp, từ bếp.) (Dạ người làm việc nhà bếp và hộ pháp nữa… Ban nhà bếp và hộ pháp Đài Loan [Formosa].) Được, được, được. Đừng đến cùng một lúc, như vậy chẳng có ý nghĩa gì hết – không có gì đặc biệt. Ồ, quý vị ngồi như vậy – cỏ của tôi có ổn không? (Dạ không sao ạ.) Thật à? (Dạ, con biết mà.) Anh bảo đảm hả? (Dạ bảo đảm.) Nó nhiều tiền lắm đó. (Dạ cỏ này là…) Rất nhiều cỏ đó... (Dạ cỏ này giẫm lên không sao.) Đúng, nhưng họ đâu có giẫm lên. Họ đâu có bước đi như người ta thường đi. Họ chà lên cỏ đó chứ.

Chờ cho phép tại sao? Thử đất sao? (Dạ thưa, một vị đồng tu lo giấy tờ đó thì anh đó nói vậy đó. Bây giờ quận nó muốn thử cái đất của mình coi sao.) Thử cái gì chứ? Thử đất gì? Thử đất có phải đất không hay sao? (Dạ không biết.) Thử để làm cái gì? (Dạ thưa, con không biết rõ nữa.) Ủa, sao đồng tu đi làm giấy mà sao không biết? (Ảnh nói với con vậy thôi. Hy vọng là tụi con sẽ trở lại thiền đường rất là sớm.) À, chỉ bấy nhiêu đó thôi đó hả? Chứ không phải nói đóng luôn hả? (Dạ thưa không.) Thử đất mà tại sao phải đóng cửa? Đất đâu có cần phải đóng cửa mới thử được. (Dạ thưa, không phải đóng cửa thiền đường. Chỉ tạm thời trong lúc mà xin phép thì mình phải tạm thời để trống vậy đó, Sư Phụ.) À, rồi.

Vậy bây giờ đi đâu? (Thưa, tụi con mướn cái chỗ nhà thờ đó, thì mỗi tuần cộng tu ở đó.) Vậy hả. Được không? (Dạ thưa được.) Ừ, vậy cũng được. Không ấy mua luôn cái nhà thờ đó cho rồi. (Thưa, nhà thờ đó họ không có ghế, thưa Sư Phụ.) Ghế chi, mình ngồi dưới đất mà. (Họ không có phải giống như nhà thờ thường.) À. (Họ cũng thiền Quán Quang giống như mình,) Ồ, vậy hả? (họ cũng tập trung mắt Trí Huệ.) Ờ, vậy đỡ lắm rồi. Được. Thì mình lại đó mình quán luôn. (Họ nói từ khi mình tới thì họ cũng cảm thấy tốt.) Ờ, đúng rồi. Cảm thấy tốt là dĩ nhiên. Mình còn cảm thấy tốt, [chẳng lẽ] họ không cảm thấy tốt. Không cảm thấy tốt mới lấy làm lạ ha.

Thôi được rồi, ra tuyên bố mấy người Âu Lạc (Việt Nam) được thì cho họ chạy vô, bất cứ người Âu Lạc nào. Ngồi đâu bây giờ? Không có chỗ ngồi. Thôi được rồi, bữa khác đi. Sợ lộn xộn, chạy tới chạy lui rồi nó ồn lên. Thôi được rồi, tại số nó vậy, thôi ráng chịu đi. Một lát đi ra nhìn chút, chia gia trì, chia sức gia trì. Quý vị có muốn hỏi gì nữa không? (Dạ không.) Không. Hỏi thiệt đó. Sao? Biểu hỏi không hỏi hả? Dám ngồi đó làm thinh hả? Ta biểu hỏi là phải hỏi, không có gì cũng phải hỏi. Không, mấy người Âu Lạc (Việt Nam) ở Mỹ thì cũng không sao. Mà gặp nhau lâu rồi thì không có chuyện gì để hỏi nữa, phải không? (Dạ.) Chỉ có mấy người Âu Lạc (Việt Nam) mới qua đó hồ hởi. Vậy không sao hả? (Dạ không.)

Tự nhiên thử đất gì, cái đó mấy ngàn năm ở đó rồi; đâu có gì đâu phải thử. (Dạ.) Còn [thiền đường] LA thì sao? Chừng nào đóng cửa vậy? Thiệt. Sao? (Dạ về việc này anh lo cho. Dạ thì thôi bây giờ đây mình... Bây giờ chúng ta còn đang ở trong thời gian cho họ tới họ... Mình làm [đơn] xin phép.) Thử đất hả? (Mình nộp những bản vẽ lên cho họ, Sư Phụ.) Bản vẽ làm gì? (Bản vẽ để họ kêu mình sửa sang những gì thì mình vẽ lại, rồi mình đưa lên cho họ để họ coi thử là những bản vẽ của mình đúng như điều yêu cầu của họ hay không.) Ừ. (Thì trong thời gian đó họ cũng cho mình ngồi ở lại đó thiền. Và thời gian duyệt xét của họ, họ nói là khoảng bốn tháng cho đến sáu tháng.) Càng duyệt lâu càng tốt, không sao đâu. Nói với họ: “Cứ thư thả”.

(Dạ, thì trong thời gian này chúng con cũng đi coi một mảnh đất cũng gần đó.) Dám tiêu ha. Rồi sao? (Dạ ở đây chúng con xin phép Sư Phụ, và nếu mà được thì xin các đồng tu khắp nơi chúng ta hùn nhau lại rồi mua thiền đường để làm một nơi cho đồng tu nước Mỹ có nơi.) Hùn chi? Chỗ đó ăn nhằm gì mà hùn. Sao cũng được! Quý vị muốn làm gì đó làm. (Dạ cám ơn Sư Phụ.) Ta có chỗ khác đẹp hơn ta không thèm nói. (Nếu mà được chỗ này là đẹp lắm, Sư Phụ.) Chỗ đó hả? (Dạ cái chỗ mình duyệt.) Ta có chỗ đẹp hơn. (Ồ, dạ Sư Phụ cho chúng con, chúng con khỏi mua, Sư Phụ.) Mua rồi nhưng mà chưa cho. (Chúng con chờ.) Nhưng mà ở xa, không có phải ở LA đâu. Chỗ khí hậu tốt hơn. (Dạ, ồ!) Ở Florida. (Ồ, tuyệt quá!)

Ở chỗ đó mình ngồi thiền quanh năm được, còn ở LA... (Dạ. Dạ đồng tu dọn về đó được không, Sư Phụ?) Được, muốn dọn thì dọn. (Mình mở cái làng.) Chỗ đó có sẵn rồi, có sẵn hết rồi, xách lều tới ở thôi. (Dạ, ồ.) Nhưng mà không ở được nhiều đâu, lâu lâu tới được. Tức là mình luân phiên thôi, mình tới một ngày cỡ chừng mấy trăm người thì được, chứ không có ở một ngày mấy ngàn được, (Dạ.) tại chỗ làng nhỏ. Từ từ chứ đổ bộ tới hàng xóm họ than phiền là dọn đi không kịp, chưa mua mà đã bán. Âm thầm khai trương, tưng bừng đóng cửa. Kiểu như Cam Bốt đó, tưng bừng dọn tới, âm thầm rút lui. Muỗi nó cũng sợ mình luôn, nó dọn đi hết trơn. Thấy không? Cam Bốt mình mới tới muỗi quá trời không? (Dạ.) Sau nó ngán mình quá nó dọn đi hết, cắn không vô, đồng tu lì quá.

Còn đang làm giấy tờ, phải không? Mình tu hành mà, “tứ đại giai không”, cái gì cũng không hết! Con số một mà ăn nhằm gì, có một ăn nhằm gì. Một hay hai cũng đâu có sao đâu, phải không? (Dạ. Số một hay số hai là Sư Phụ gánh giùm.) Còn mấy số không kia cho đồng tu. Ờ, rồi. Biết rồi. Thôi từ từ ha, (Dạ cám ơn Sư Phụ.) đang làm giấy tờ chắc cũng còn lâu. Nhiều khi làm giấy tờ cả tháng mới xong. Mình không cần dọn vô trong đó ở, dọn gần gần đi làm nếu muốn. (Dạ.) Chừng nào có thì mới dọn, chừng chưa được đừng tính. Còn không ấy vầy nè: mình dọn mình ở gần mấy hàng xóm đó, nhà hai bên đường đó, mình dọn mình ở hết đó đi, thì mình đi vô mình đâu có than phiền mình đâu. Xe gì vô cũng mặc kệ, đường mình mình vô mà.

Ở đó cũng rẻ hơn ở Cali. Cũng được, không rẻ gì, cũng vậy à, nhưng mà khí hậu tốt hơn, quanh năm mà ngồi thiền là được. Còn ở Cali nắng quá ha, trời nắng thì nắng quá, trời lạnh là lạnh quá. Ở đó (Florida) mùa đông cũng ít lạnh hơn Cali. Không, cũng tùy, hình như chắc cũng cỡ cỡ đó, nhưng mà nó không có khô như Cali, tại có nước, có cây cối nhiều. Cali là sa mạc mà, dòm mấy mặt biết liền, anh hùng sa mạc không.

Rồi bây giờ họ bắt mình phải làm lại từ đầu cái thiền đường ở LA đó hả? Sao? Làm giống như hồi xưa đó hả? (Dạ thưa, cũng phải bắt đầu làm lại từ đầu.) Không làm có được không? Dẹp đi. Dẹp hết đi cho rồi. (Dạ mình tính cái đường đó đó, Sư Phụ.) Ờ, dẹp hết rồi trồng cây lên, (Dạ.) làm công viên chơi. (Dạ.) Rồi người nào ở gần gần đó lâu lâu họ tới đó họ chơi, đi công viên đồ này kia đó. Khỏi cần nhà làm chi, (Dạ.) làm mấy nhà vệ sinh thôi, thí dụ vậy đó ha. Còn cái thiền đường dẹp cũng được, cũng cũ rồi. (Dạ.) Nó cũng èo uột lắm rồi, chịu đựng mấy trăm người tuần nào cũng lại chà đạp lên nó. Nó cũng vừa đủ rồi đó ha, (Dạ.) tuổi nó cũng đi về hưu. Cái nhà di động mà ha. (Dạ.) Thì mấy năm nay nó cũng phục vụ cho mục đích của mình rồi, nó cũng đã phụng sự hết thời gian của nó rồi. Thì cũng như mình tuổi già thì về hưu chứ. Cái quận không nói, mình cũng dọn đi. Ở đó cũng không có gì đâu. Còn không thì kéo nhà di động nhỏ nhỏ về để đó, để đó như hồi xưa mà. (Dạ.)

Thôi không nói gì, cái gì mình phải xây nữa mất công. Còn gỗ thì mình lấy đem về chia mỗi người mỗi miếng làm kỷ niệm. Người nào chia được miếng lớn thì mai mốt đóng hòm. Còn người nào mà bốc thăm trúng miếng nhỏ thì để đóng lên đầu giường đó, nhớ làm kỷ niệm. Không thì khắc tên, tới khi mà chết người ta khắc tên làm bài vị. Cái gì dùng cũng được mà, đâu có sao. Còn người nào mà gần chết, rồi có nhiều gỗ, thì cũng lấy ra đốt lên, đốt mà kiểu bên Mỹ đó; khỏi chôn mất công. À, bên Ấn Độ đó. (Dạ.) Tên nào chán đời quá cho nó thảy vô đống gỗ rồi nằm đó. Rồi, vậy là cũng xong, không có sao đâu ha. Còn thiền đường mà mua được thì mua, không mua được thì thôi. Vùng đó giống như vùng hồi xưa đó hả? Quảng cáo hả? Sao mắc vậy? (Anh có tới đó coi rồi, Sư Phụ.) Ui da, sao cái gì cũng anh hết trơn vậy? (Dạ anh lo về đất đai.) Anh lo về đất. Thổ địa hả?

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (4/8)
1
2023-11-01
4478 Lượt Xem
2
2023-11-02
3717 Lượt Xem
3
2023-11-03
3312 Lượt Xem
4
2023-11-04
2872 Lượt Xem
5
2023-11-05
3080 Lượt Xem
6
2023-11-06
3020 Lượt Xem
7
2023-11-07
2819 Lượt Xem
8
2023-11-08
2831 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android